tag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post5972982939347783856..comments2024-03-12T19:44:30.424-07:00Comments on BONDAGE CLUB VIETNAM: Video: ROOMATES WAR (Repost)Phonghttp://www.blogger.com/profile/02545836998059466507noreply@blogger.comBlogger54125tag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-85769811128214405882018-02-01T23:04:15.156-08:002018-02-01T23:04:15.156-08:00tôi viết tiếp phần ba dk ko hả các bạm tôi viết tiếp phần ba dk ko hả các bạm Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08038577960127076390noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-32538966170278585682013-07-28T18:30:58.882-07:002013-07-28T18:30:58.882-07:00Kì này không còn hay như lần trước nữa :( Du...Kì này không còn hay như lần trước nữa :( Dù sao cũng cảm ơn vì bạn đã đăng truyện.Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/12285569627230263119noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-18829331731861093602013-07-28T09:29:50.412-07:002013-07-28T09:29:50.412-07:00Ôi trời lần này thì không thật sự lôi cuốn và hấp ...Ôi trời lần này thì không thật sự lôi cuốn và hấp dẫn người đọc... Trong các truyện đơn giản chỉ thay nhân vật nam thành nữ thôi, một số chi tiết thì quá vô lý giống như chưa thay đổi hết vậy.. Nhưng cũng like ạ để khi nào rảnh mình cũng viết thử 1 truyện cho mọi ng đọc rồi nhận xét...^^!Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/11806334193759909766noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-35805728319260809982013-07-28T07:03:48.588-07:002013-07-28T07:03:48.588-07:00Minh Hằng gật đầu. Rồi cô ta dùng dây thừng quấn n...Minh Hằng gật đầu. Rồi cô ta dùng dây thừng quấn nhiều vòng quanh 2 khuỷu tay và siết chặt lại. Sau đó cô ta dùng sợi khác trói quanh ngực và buột cánh tay của Minh Hằng ép sát vào người<br /><br />"Giờ mở miệng ra nào" - Cô ta nói và nhét một miếng giẻ vào miệng Minh Hằng - "Kẻ bắt cóc buột phải làm điều này trước để không ai nghe được tiếng rên la cầu cứu của cô nhóc nhà giàu" - Cô ta dùng băng keo xám bạc quấn vài vòng quanh miệng Minh Hằng - "Tốt rồi. Giờ ngồi vào ghế kia".<br /><br />Cô ta đạo diễn kéo Minh Hằng từ phía sau và từ từ đặt cô ngồi xuống ghế. Hai chân của Minh Hằng bị trói khá lỏng lẽo vào 2 chân sau của ghế. "Cô có thể vùng vẫy di chuyển cái ghế. Hãy để kháng giá nghĩ rằng cô có thể có cơ hội thoát thân" - Cô ta nói với Minh Hằng - "Okie, khi nghe "DIỄN", cô hãy cố vùng vẫy và thoát thân"<br /><br />Minh Hằng gật đầu, cô chớp mắt và cố lắc lư đầu để đập tan cơn buồn ngủ ập đến. Khi đạo diễn bảo "Diễn", Minh Hằng vùng vẫy, rên rỉ hết cỡ. Chắc cũng 30p hơn trôi qua, nhưng cô vẫn chưa nghe hiệu lệnh "Cắt". Cuồi cùng hoàn toàn mệt mỏi và kiệt sức, Minh Hằng ngưng vùng vẫy. Cô ta tắt máy quay và bỏ nó vào ba-lô.<br /><br />"Quả là tuyệt vời" - Cô ta nói với vẻ tinh vi - "Tôi đoán cô đang cảm thấy hơi choáng và khá là buồn ngủ" - Minh Hằng gật đầu, nhìn cô ta đạo diễn ra hiệu cởi trói - "Vậy là tốt rồi" - Cô ta nói và nắm lấy sợi dây trói chân Minh Hằng - "Điều đó có nghĩa thuốc mà ta bỏ vào ly nước cam đang hoạt động tốt. Cô sẽ bất tỉnh sớm thôi" - Cô ta kê sát vào tai Minh Hằng và nói khẽ - "Tôi muốn mời cô mày đi dạo một vòng trong cốp xe"<br /><br />Cô ta buột dây quanh chây Minh Hằng và bất ngờ kéo mạnh lên khiến 2 chân Minh Hằng bị trói chặt vào chân ghế. Minh Hằng nhảy dựng lên và lại bắt đầu vùng vẫy nhưng cô ta đã không còn mấy sức lực để chống trả lúc này. Cô ta dùng tiếp sợi dây khác trói quanh 2 cổ tay Minh Hằng và luồn dây xuống dưới thcô đà của ghế để trói cố định 2 cổ tay.<br /><br />Cô ta mở cửa hầm dẫn ra ngoài vườn sau, và có một chiếc xe tải đang đậu đã mở sẵn cửa sau. Cô ta ném ba-lô lên đó.<br /><br />"Tôi sẽ giữ cô thật tốt và thật chặt ở nơi nào đó khoảng vài ngày... Cho đến khi sồ tiền mày được hưởng trong tài khoản chính thức hợp pháp" - Cô ta nói. Minh Hằng cố tập trung và giữ tỉnh táo. "Trong thời gian đợi chờ, bọn tôi sẽ truy ra số tài khoản của cô bằng mọi cách có thể" - Cô ta cười hề<br /><br />Cô ta xoay ghế và lôi Minh Hằng ra ngoài. Trước mặt Minh Hằng mọi thứ mờ đi và tối sầm lại, cô gục xuống và ngất đi. Điều cuối cùng cô ta nghe được là"<br /><br />"Nhanh lên nhanh lên. Chủ nhà đi công tác có thể về bất cứ lúc nào đấy...."<br />Sói Trắnghttps://www.blogger.com/profile/08228317327247222069noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-39759470924038625492013-07-28T07:03:41.398-07:002013-07-28T07:03:41.398-07:00Cô ấy lấy cuộn phim lắp vào máy quay và hỏi :
&qu...Cô ấy lấy cuộn phim lắp vào máy quay và hỏi :<br /><br />"Cô có muốn uống thêm gì không?"<br /><br />Minh Hằng lắc đầu và nốc cạn miếng nước cam còn sót lại trong ly, có lẽ hơi đắng miệng do để ngoài khá lâu<br /><br />"Thôi làm nhcô đi" - Minh Hằng thốt lên và bước xuống cầu thang dẫn xuống căn hầm<br /><br />Đạo diễn có vẻ biết rõ cô ta cần những gì cho bộ phim của mình. Một diễn viên đóng thế cho một vài cảnh quay trong bộ phim về chủ đề bắt cóc mà cô ta đang thực hiện. Minh Hằng gặp cô ta này tại buổi tiệc công chiếu bộ phim của một người bạn của Minh Hằng. Minh Hằng muốn tạo dựng sự nghiệp trong giới điện ảnh - làm một diễn viên hay một nhà sản xuất phim chẳng hạn. Minh Hằng có vẻ ngoài khá cuốn hút, trẻ, tràn đầy sức sống. Thêm vào đó, cô ta là cô ấm của một nhà khá giả và sẽ sở hữu một khoản tiền kha khá ngay sau sinh nhật lần thứ 18 của Minh Hằng vào tuần tới. Tất cả những gì cô ta khao khát là một phần của thứ gì đó to lớn, hoành tráng.<br /><br />"Tôi đã quan sát cô cả tuần nay" - Cô ta đạo diễn nói với Minh Hằng tại buổi tiệc - "Cô cùng độ tuổi và vóc dáng với diễn viên chính trong đoàn phim của tôi. Nhưng tên đó lại không đạt trong buổi diễn tập"<br /><br /><br />Minh Hằng chụp lấy cơ hội ngàn vàng và ngõ lời muốn giúp. Cô ta đạo diễn còn bảo sẽ cho Minh Hằng thủ vai chính của phim nếu cô ta ăn ảnh. Minh Hằng đồng ý và hẹn gặp tại nhà của cô ta... sau khi ký vào bản hợp đồng rằng Minh Hằng sẽ không được phép tiết lộ cô ta làm gì và ở đâu cho bất kì ai biết. "Để bảo mật cho bộ phim" - Cô ta đạo diễn giải thích - "Còn nhiều điều khoản bổ sung trong đó nữa"<br /><br />Dưới tầng hầm khá ẩm ướt và Minh Hằng cảm thấy lạnh buốt cả chân khi đi chân đất xuống dưới. Cô ta bắt đầu run. Phục trang diễn của cô lại không ấm lắm<br /><br />"Thành thật xin lỗi về không gian không thoải mái này, nhưng đây cũng là một phim trường tốt để quay" - Đạo diễn vừa giải thích vừa đặt máy camera. "Trong phim, một cô nhóc nhà giàu bị một cô ta bắt cóc theo dõi và sau đó bất ngờ tấn công vào căn hầm nơi thằng nhóc đó đang tập gym. Sau đó hắn trói cô vào ghế và chụp hình, quay phim gì đó để đòi tiền chuộc"<br /><br />Bất thình lình, Minh Hằng thấy trước mắt mờ đi, và cô ta bỗng ngất đi vài giây.<br /><br />"Cô không sao chứ?" - Cô ta đạo diễn hỏi và dùng tay lay nhẹ người Minh Hằng<br /><br />"Chỉ hơi choáng tí thôi" - Minh Hằng đáp - "Tôi ổn mà. Thôi chúng ta bắ đầu luôn đi"<br /><br />Minh Hằng chéo tay ra sau lưng và cô đạo diễn dùng dây phơi đồ (loại giống như dây cước) quấn 2 tay cô lại. Cô ta kéo thật chặt khiến Minh Hằng phải nhăn mặt.<br /><br />"Ta phải quấn thật chặt để tăng tính thật tế cho cảnh quay" - Cô ta nói.<br /><br />Sói Trắnghttps://www.blogger.com/profile/08228317327247222069noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-53358105020300495892013-07-28T07:03:15.022-07:002013-07-28T07:03:15.022-07:00Gã nhặt chiếc cặp lên và mở cửa nhà vệ sinh. "...Gã nhặt chiếc cặp lên và mở cửa nhà vệ sinh. "Tao sẽ quay lại đấy" - Gã nói xong thì đóng sầm cửa bỏ lại Ngọc Hân 1 mình cùng với nỗi sợ.<br /><br />Đã gần 10 trôi qua nhưng Ngọc Hân vẫn còn rất sợ để tìm cách cởi trói. Nhưng gã đã hứa sẽ quay lại và biết đâu sẽ đập vào đầu Ngọc Hân vài cái, hình ảnh đó càng khiến cô sợ càng thêm sợ. "Gã sẽ làm gì mình khi gã quay lại?" - Ngọc Hân không biết nhưng cô không muốn ở đây nếu thật sự gã quay lại và làm điều đó.<br /><br />Vậy nên Ngọc Hân bắt đầu loi nhoi, cục cựa và hy vọng cô ta sẽ tìm được cách nào đó để cởi trói 2 tay trước. Nhưng mớ dây đó được trói rất chặt và các nút thắt thật khó để tháo ra. Ngọc Hân đã thật sự bị mắc kẹt.<br /><br />Rồi Ngọc Hân nhìn thấy cửa sổ. Có lẽ cô ta có thể cầu cứu những người bên ngoài. Thật không dễ gì đi đến đó khi 2 chân bị trói chặt vào nhau, nhưng Ngọc Hân cuối cùng cũng xoay sở đứng dậy và nhích từ chút một đến cửa sổ.<br /><br />Sau đó cô nhìn ra ngoài cửa sổ và thấy có 3 người đang đi dưới đường. Ngọc Hân mmpphheedd to hết cỡ hy vọng có thể khiến họ chú ý và thấy được tình cảnh "éo le" của cô ta hiện giờ. Thật đáng thương vì những con người hạnh phúc này đã xỉn quắt cần cầu, họ nhìn Ngọc Hân, vẩy tay chào cô rồi loạng choạng lê bước tiếp trong đêm khuya<br /><br />Ngọc Hân thấy vô vọng rồi cô ta lê cái thân của mình quay về vị trí cũ. Không ai sẽ cứu Ngọc Hân và cô ta thấy thật cô độc.<br /><br />Và rồi chuyện gì đến cũng đến, cánh cửa mở ra và gã đàn ông kia quay lại cùng với chiếc cặp của gã<br /><br />"Mi có thể nói với lão sếp là đêm nay hắn làm ăn khá lắm. Nói cho hắn biết ta lấy số tiền này như là tiền lời của khoản tiền mà lão đã nợ sếp của ta. Nhắc lão sớm thanh toán khoản còn lại cho bọn ta càng sớm càng tốt. Giờ ngồi yên và nhắm mắt lại ngay lập tức."<br /><br />Ngọc Hân nhìn thấy gã lấy 1 miếng băng keo đen khác tiến lại gần cô. Ngọc Hân sợ sệt và nhắm chặt 2 mắt lại và cố không cục cựa, cô ta có thể cảm giác được những ngón tay đang xoa lên miếng băng keo dán vào 2 mắt mình<br /><br />"Ta biết những cô bạn trẻ như ngươi luôn muốn làm người hùng, cố thoát ra khỏi đây và gọi cho bọn cớm ngay lập tức. Vì vậy những kẻ ác như ta sẽ tặng người vài thứ để người không thoát thân nhcô được."<br /><br />"Vậy là sao??? Gã định giở trò gì đây???" - Tim của Ngọc Hân bắt đầu đập nhanh hơn, cả người lạnh cứng, hơi thở cứ dồn dập qua mũi. Sau đó cô ta cảm giác 1 cánh tay từ sau lưng ôm lấy cổ của cô và một cái khăn lông ướt chụp vào mũi. Đó chắc hẳn là cái khăn mà Ngọc Hân dùng để lau nước ở quầy bar vì nó bốc lên mùi Whisky và bia. Ngọc Hân cố giẫy người chống cự nhưng gã đã ôm rất chắc cho đến khi Ngọc Hân ngửi được một mùi gì khác trong khăn. Mùi gì đó thơm thơm và nghe như vị của món pina conllada (đây là món nước uống được pha chủ yếu từ rượu rum và thơm).<br /><br /> "Cái quái gì thế này?" - Ngọc Hân cảm thấy choáng váng, những ngôi sao đang nhảy múa trong đầu, một cảm giác ấm ấm lan tỏa khắp người và rồi cô ta không còn cảm giác những sợi dây siết chặt cơ thể. Rồi Ngọc Hân cảm giác cả cơ thể đang được dìu ngồi vào bồn cầu trước khi cô ta chẳng còn cảm thấy gì nữa và ngất.<br />Sói Trắnghttps://www.blogger.com/profile/08228317327247222069noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-44253572240907982262013-07-28T07:03:07.987-07:002013-07-28T07:03:07.987-07:00Ngọc Hân luôn biết cô ta may mắn như thế nào khi c...Ngọc Hân luôn biết cô ta may mắn như thế nào khi có được công việc bòi bàn ở một nhà hàng sang trọng bậc nhất của thị trấn. Lương hằng tháng của cô ta đủ để chi trả khoản tiền học đại học sắp tới. Điều khiến Ngọc Hân ghét nhất đó là vị khách cuối cùng cứ cà kê với tách cafe sau bữa ăn thay vì về nhà; chỉ khi người khách cuối cùng về cô ta mới được đóng cửa. Tất cả nhân viên của quán đều đã về và ông chủ rất tin tưởng Ngọc Hân nên đã giao cho cô nhiệm vụ khóa cửa sau cùng. Lát về Ngọc Hân còn phải học bài để chuẩn bị cho kì thi ngày mai và đồng hồ đã điểm 11 giờ đêm.<br /><br /><br /><br />"Tôi có thể giúp gì cho ngài ko?" - Ngọc Hân hỏi gã to xác trong bộ áo khoác đen và hy vọng gã sẽ ra hiệu "tiểu nhị tính tiền"<br /><br />"Không, nhưng ta có thứ này cho cô" - Gã đàn ông từ từ đứng dậy và cao hơn Ngọc Hân cả gang tay chứ ko ít<br /><br />Ngọc Hân thơ ngây bắt đầu cười mỉm nghĩ rằng vị khách sẽ bo cho cô ta 1 khoản kha khá và Ngọc Hân hoàn toàn kinh ngạc khi gã to xác túm lấy cổ cô ta. Bàn tay mạnh và cứng như đá và Ngọc Hân bắt đầu há hóc mồm kêu lên vì đau, nhưng thật không may đó chính là lúc gã nhét cái khăn choàng đỏ kiểu cao-bồi vào miệng Ngọc Hân<br /><br />"Thôi nào cô bé, mi có thể chỉ cho ta nhà vệ sinh ở đâu không!!!" - Gã hét vào tai Ngọc Hân<br /><br />Ngọc Hân cô như tàu lá chuối và cô ta thậm chí chẳng còn tí sức gì để chống cự. Gã xách theo chiếc cặp và dẫn Ngọc Hân đến nhà vệ sinh phía sau nhà hàng.<br /><br />Trong nhà xí nhỏ xíu, gã xô Ngọc Hân vào tường và móc ra một cái dùi bọc da màu đen trông có vẻ nếu bị thụi vào đầu chắc đau lắm. Gã dùng thân hình như voi của gã ép sát Ngọc Hân vào tường<br /><br />Sau đó gã "rửa tai" cho Ngọc Hân bằng cái miệng hôi mùi tỏi của gã. "Được rồi cô bé, giờ ta muốn mi ngồi yên tại chỗ thật im lặng nếu không muốn bị ăn đập vào đầu. Có hiểu ra vấn đề không???"<br /><br />"Gghhuhuh..." - Ngọc Hân nuốt nước miếng, kêu ứ ứ và gật đầu trong run rẫy khi miệng của cô bị nhét đầy bởi cái khăn quàng lúc nãy<br /><br />"Tốt lắm cô bạn. Nếu mi không cử động thì sẽ không phải đi bác sĩ vào sáng hôm sau đâu" - Gã vừa nói vừa di chuyển cái dùi trên má Ngọc Hân. Cô bồi bàn có thể ngửi thấy mùi da xông vào mũi và cảm giác lạnh lạnh từ thỏi thép bên trong lớp da bọc<br /><br /><br />Ngọc Hân gật đầu và nhắm mắt lại trong khi tim cô đập thình thịnh như rớt ra ngoài và hình ảnh một Ngọc Hân khắp người bầm tím và máu me khiến cô sinh viên sởn gai ốc, run lẩy bẩy và nỗi sợ hãi bủa vây<br /><br />Rồi cô ta mở mắt hí hí và nhìn thấy gã đang lôi ra vài cuộn dây thừng từ trong chiếc cặp. Kế đó gã bắt đầu quấn dây qua thân người còi cọc của Ngọc Hân. Chưa ai từng trói Ngọc Hân như vậy trước kia và cô ta chưa hình dung được sẽ như thế nào khi dây trói xiết chặt cơ thể, xuyên qua lớp vải mỏng của chiếc sơ mi trắng và đau đến tận da thịt bên trong. Ngọc Hân càng lúc càng thấy không lối thoát trong tình huống oái âm này.<br /><br />Sau đó, gã nắm lấy Ngọc Hân và xoay người cô hướng về phía gã. Gã ép cái lưng của Ngọc Hân vào tường với thân hình to tướng của gã. Và rồi trong ánh đèn vàng của nhà vệ sinh, Ngọc Hân lần đầu từ nãy tới giờ mới có 1 cái nhìn rõ ràng gương mặt của gã đàn ông. Gương mặt luống tuổi và có nhiều nếp nhăn trên trán, có vài vết sẹo nhỏ gần mắt và cằm, nhưng đôi mắt là thứ khiến Ngọc Hân hoảng sợ nhất. Đôi mắt tàn bạo của những kẻ thích làm người khác đau đớn và chắc hẳn cũng sẽ khiến Ngọc Hân đau đớn nếu cô có gì manh động.<br /><br />Ví thế Ngọc Hân chỉ có thể đứng im khi gã dùng 1 cuộn băng keo đen dán đè lên miệng Ngọc Hân. Cô ta chẳng nghĩ ngợi gì đến chuyện sẽ chống cự khi gã to xác bắt cô ngồi lên bồn cầu và bắt đầu trói rất nhiều dây quanh đùi và cổ chân. Và giờ 2 chân Ngọc Hân đã bị trói sát vào nhau và chẳng thể cục cựa gì<br /><br />"Được rồi nhóc, giờ mi chỉ cần ngồi đây im lặng trong khi ta ra ngoài đếm doanh thu của đêm nay"<br /><br />Sói Trắnghttps://www.blogger.com/profile/08228317327247222069noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-41968916083547082902013-07-28T07:02:26.846-07:002013-07-28T07:02:26.846-07:00Tâm Tít đang bị trói trong tư thế hogtie và chỉ vi...Tâm Tít đang bị trói trong tư thế hogtie và chỉ việc nằm đó chờ "chàng hoàng tử" đến giải thoát nữa là xong. Nằm đợi thì cũng chán nên Tâm Tít cũng vùng vẫy nhẹ nhẹ và vờ rên rỉ cầu cứu "mmmppphhm". Được 1 lúc thì chuông điện thoại reng lên nhưng đáng tiếc cô chẳng thể nào trả lời điện thoại được.<br /> - "Thôi không sao, lát cũng tự chuyển sang tin nhắn thoại mà" - Tâm Tít tự nhủ<br /> <br /> Tin nhắn thoại reo lên:<br /> - "Tâm Tít hả? Anh đây... Anh có việc đột xuất phải đi nên đành trễ hẹn với em... Anh sẽ cố gắng thu xếp để tới trước 5g chiều nay nhé... Yêu em!!!"<br /> <br /> Nghe xong Tâm Tít như chết lặng đi vì sốc.<br /><br /> - "Quỷ tha ma bắt!!! Không lẽ đành chịu trận như vậy đến chiều sao trời... Cửa nẻo thì không khóa, lỡ ăn trộm vào thì xui rồi"<br /><br /> Tâm Tít bắt đầu vùng vẫy, xoay tới xoay lui tìm cách lăn xuống giường để mò tìm chìa khóa lúc nãy để ở cửa. Lăn ra tới mép giường thì rầm 1 cái ngã lăn dưới đất. Tâm Tít co người lại và rên lên vì đau. Giờ xung quanh tối đen như mực, Tâm Tít chỉ có thể nhờ vào vận may để tìm ra chiếc chìa khóa. Được 1 lúc thì Tâm Tít bỏ cuộc và nằm ngoắc ngẻo dưới sàn.<br /> <br /> Khoảng 1 tiếng sau nằm mệt mỏi dưới sàn, Tâm Tít nghe được tiếng bước chân lên cầu thang<br /><br /> - Chắc là "hoàng tử" đến rồi. Sao thời gian qua cũng nhanh nhỉ??? - Tâm Tít tự nhủ.<br /> <br /> Tiếng bước chân mỗi lúc một gần hơn và ngưng hẳn. Rồi một giọng nam vang lên:<br /><br /> - Vậy là không phải bỏ công sức ra trói lại. Vừa cướp được tiền, vừa bắt cóc được cậu ấm nhà này... Thật là 1 ngày may mắn của ta Hahahaha<br /> <br /> Nghe đến đó, Tâm Tít sửng sốt ra sức vùng vẫy và gào thét nhưng tất cả chỉ là tiếng "mmmppphhhmmm". Tên cướp quỳ xuống, 1 tay nắm gáy Tâm Tít, tay kia chụp khăn lên mặt Tâm Tít. Tâm Tít ngửi thấy mùi gì thoang thoảng và rồi đầu óc của Tâm Tít như quay cuồng, và rồi Tâm Tít thiếp đi. Lời cuối cùng Tâm Tít nghe được là giọng gã cướp vang lên "Ngủ ngon nhé nhóc"<br /> <br /> Khi Tâm Tít bất tỉnh, hắn tháo xích ra và dùng dây trói 2 tay Tâm Tít ra sau lưng. Sau đó hẳn khiêng Tâm Tít bỏ vào cái thùng to và phủ lên trên 1 mớ áo quần để không ai biết Tâm Tít tội nghiệp đang bị trói trong đó. Rồi hắn dùng xe cút-kít đẩy thùng đó ra ngoài xe và bỏ lên chiếc xe tải đậu sẵn trước sân. Bên cạnh thùng "Tâm Tít" là những món đồ mà gã cướp đã lấy được từ ngôi nhà.<br />Sói Trắnghttps://www.blogger.com/profile/08228317327247222069noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-61793980005836393232013-07-28T07:02:17.031-07:002013-07-28T07:02:17.031-07:00Thứ bảy tuần này đã là Valetine rồi nhưng Tâm Tít ...Thứ bảy tuần này đã là Valetine rồi nhưng Tâm Tít vẫn chưa nghĩ ra sẽ làm gì cho người yêu vào ngày hôm đó. Một đóa hồng, một ca-vat hay 1 buổi đi chơi xa thì cũng quá đỗi bình thường. Tâm Tít muốn làm gì đó thật đáng nhớ vào ngày tình nhân năm nay. Cô chợt nhớ là thứ 5 tuần này, ba mẹ Tâm Tít sẽ đi công tác đến tận chủ nhật mới về, đồng nghĩa với việc "Tâm Tít ở nhà 1 mình" suốt khoảng thời gian đó. Cuối cùng Tâm Tít quyết định ngày hôm đó sẽ rủ người yêu sang nhà nó chơi nguyên ngày hôm đó. Nó dự định sẽ nấu 1 bữa ăn ra trò và sau đó sẽ lên phòng vui vẻ đến chiều<br /><br /> Tâm Tít hiện là sinh viên năm 1 và là vận động viên bơi lội của trường nên Tâm Tít có 1 thân hình chuẩn và gợi cảm, dù không cơ bắp nhưng cũng nhấp nhô 1 tí "núi đồi", gương mặt ưa nhìn với đôi mắt xanh ngọc và mái tóc dài cổ điện màu nâu nhạt.<br /><br /> Vào ngày tình nhân, Tâm Tít dậy từ rất sớm để chuẩn bị mọi thứ cho đâu vào đấy. Tâm Tít nhìn đồng hồ đã 9g và vẫn còn khoảng 2 tiếng nữa mới đến giờ hẹn. Chẳng biết làm gì nên Tâm Tít đành nằm xem tivi giết thời gian. Trên ti-vi đang chiếu 1 bộ phim mà trong đó hoàng tử bị mụ phù thủy bắt đi làm mồi nhử dụ công chúa xuất hiện. Đang xem chợt Tâm Tít nghĩ ra 1 sáng kiến là tự trói mình lại và giả vờ là nhà bị cướp; sau đó đợi hoàng tử đến giải cứu công chúa, công chúa vì cảm ơn hoàng tử đã ra sức nấu 1 bữa ăn thịnh soạn. Nghĩ xong nó có vẻ khá tâm đắc với sáng kiến đó.<br /><br /> Nghĩ là làm ngay, Tâm Tít bắt điện thoại lên và gọi nhưng đầu bên kia không trả lời, nên đành để tin nhắn thoại:<br /><br /> - "Em để cửa sẵn không có khóa, có gì anh tới thì vào thẳng rồi lên phòng em luôn nha... Em có bí mật cho anh"<br /><br /> Cúp máy; Tâm Tít chạy ngay kho xem có gì còn xài được. Lục lọi 1 hơi lôi ra được 1 sợi dây xích, 1 cuộn dây thừng và cuộn băng keo xám bạc. Nó đem lên phòng và bày trên giường. Ngồi ngẫm 1 lúc Tâm Tít lấy tờ giấy cứng nhỏ và viết dòng chữ nhỏ "Please save me, sweetheart" (Hỡi tình yêu hãy giải thoát cho cô). Sau đó, Tâm Tít móc vào 1 chìa khóa của 1 ổ khóa và để ngay cửa vào phòng.<br /> <br /> Kế đó, Tâm Tít cởi hết đồ chỉ để lại chiếc quần lót màu trắng và áo ngực. Tâm Tít lấy kéo cắt dây thừng thành 3 sợi và bắt đầu "công việc". Đầu tiên cô dùng 1 sợi trói 2 cổ chân sát lại với nhau; kế đó là đầu gối và sợi cuối cùng khá ngắn 1 đầu Tâm Tít buột vào sợi dây trói ở cổ chân, đầu kia cô thắt 1 nút trượt. Trước khi đến màn trói tay, Tâm Tít xé băng keo và dán lên miệng và dùng 1 cái khăn tơ màu đỏ sọc bịt mắt lại. Xong xuôi hết, Tâm Tít đưa tay ra sau; dùng dây xích quấn chặt 2 tay lại và lấy ổ khóa móc đầu nút trượt và khóa 2 đầu dây xích lại.<br /> <br /> Sói Trắnghttps://www.blogger.com/profile/08228317327247222069noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-26082803941676008702013-07-28T07:01:48.078-07:002013-07-28T07:01:48.078-07:00Tôi giật mình tỉnh dậy, nhưng mọi thứ đã quá trễ. ...Tôi giật mình tỉnh dậy, nhưng mọi thứ đã quá trễ. Một giọng nói trẻ, trong trẻo rỉ vào tai tôi : “Liệu hồn thì giữ yên lặng và đừng có mà giở trò!” Tôi cứng cả người. Tôi thậm chí còn chẳng biết điều gì đang xảy ra.<br />Sau một hồi định thần, tôi nghĩ rằng nhà nghỉ đang bị cướp, và bọn cướp đã tìm thấy tôi. Nhưng bọn chúng không biết rằng lẽ ra chúng cứ nên để yên cho tôi ngủ vì có lẽ tôi sẽ ngủ say như chết mà chẳng hay biết gì.<br />Giờ thì tôi cảm thấy dây thừng quấn khắp người mình. Dây siết cổ tay, cổ chân, đầu gối, cùi chỏ và cả quanh ngực tôi.<br />Có cảm giác như chúng đã dùng băng dính thể thao quấn nhiều vòng quanh đầu và cằm để giữ cho cái thứ mà chúng đã nhét vào miệng tôi đừng rơi ra. Và chúng cũng bịt mắt tôi bằng thứ ấy nữa.<br />Có vẻ như bọn chúng là cướp thật sự, còn tôi bây giờ đã đủ tỉnh táo để bắt đầu cảm thấy sợ run người.<br />Cái giọng khi nãy lại thì thào : “Cô cứ nằm yên đó, đừng có giở trò thì mày sẽ không bị gì, cô nghe chứ hả?”<br />Tôi cố rên một tiếng “có” để rồi bị vỗ một cái đau điếng vào ngực - “tôi nói là câm miệng, không một tiếng động nào hết” – giọng nói đó lại vang lên.<br />Tôi có thể cảm thấy nhiều cánh tay đang trói tôi lại, rồi sau đó nghe và cảm nhận được băng dính đang được sử dụng đến. Rõ ràng rằng bọn chúng muốn đảm bảo là có đủ thời gian để vơ vét và chuồn đi trước khi tôi thoát được và gọi cảnh sát. Tôi chỉ mong rằng bọn chúng không nổi điên rồi quay sang trút giận lên tôi khi biết rằng chúng tôi chỉ còn giữ một ít tiền mặt mà thôi.<br />Tôi nghe tiếng cánh cửa dẫn ra hành lang kêu lên ken két rồi có những tiếng nói xì xào ngoài đó. Mỗi phút trôi qua tôi càng cảm thấy sợ thêm. Rủi có khi nào chúng quyết định thủ tiêu tôi luôn không, chỉ vì tôi không có nhiều tiền. Cánh cửa lại rên lên và những người đó trở vào. Tôi nghe tiếng rù rì rồi chợt cảm thấy mình bị nhấc bổng lên không, bị quẳng lên vai một trong bọn chúng rồi bất chợt cái lạnh của màn đêm phả lên mặt tôi.<br />“Bọn này định làm gì mình đây?”<br />Tôi biết là mình chẳng đáng giá bao nhiêu. Bọn chúng có đòi tiền chuộc thì cũng sẽ chẳng có ai mà trả cho chúng.<br />Lúc này tôi sợ hãi tới mức muốn khóc thét lên, muốn vùng bỏ chạy nhưng rốt cuộc, tôi biết mình chẳng có lựa chọn nào.<br />Tôi nghe như tiếng cửa xe mở và bọn chúng đặt tôi ngồi lên ghế. Chúng quấn thêm nhiều dây quanh người tôi và cái ghế tôi đang ngồi, đến mức tôi thậm chí tôi không thể cử động được nữa. Và bản thân tôi cũng đang rất sợ hãi. Có lẽ tốt nhất là nên nghe lời bọn chúng.<br />Giọng nói đó lại cất lên: “Tốt lắm cô bé. Chỉ cần cô đừng có giở trò thì cô sẽ không bị gì hết” – Rồi lập tức tôi cảm thấy có cái gì đó chụp vào tai mình.<br />Chiếc xe bắt đầu chuyển bánh, trong khi tôi ngồi đó, bị trói cứng vào ghế, không thấy, không nghe, không rên la hay cử động gì được. Cố gắng kìm nén để không òa khóc vì sợ, tôi nghĩ không biết người thay ca sáng hôm sau cho tôi có thắc mắc khi tôi không có ở đó và đi gọi cảnh sát hay không, hay là lại bỏ qua và cho rằng tôi đã bỏ về sớm.<br />Chuyến xe kéo dài như cả thế kỉ. Tôi bắt đầu nghĩ rằng, liệu có phải chúng đang đem tôi đến một nơi nào đó rồi giết luôn hay là tính hãm hiếp tôi rồi giết, hay là chúng đang tính bán tôi làm nô lệ da trắng. Hay may mắn hơn, có lẽ chúng chỉ định quẳng tôi ở một chỗ hoang vắng nào đó thôi, để tôi không thể kể cho ai nghe được về chúng. Nhưng tôi chỉ nghe được giọng nói, tôi thậm chí còn không biết chúng có bao nhiêu tên, thì làm sao tôi biết chúng trông như thế nào được.<br />Tôi ước gì mình có khả năng nghe tiếng động cơ để đoán biết loại xe chúng đang lái như một người bạn của tôi. Tôi cố gắng thử lắng nghe, ngửi mùi hay tìm bất kì yếu tố nào để có thể còn báo cảnh sát. Nếu tôi còn có cơ hội làm điều đó.<br />Chiếc xe vẫn tiếp tục chạy và tôi càng ngày càng sợ hơn.<br />Chúng đã quấn chồng băng keo lên dây trói khiến tôi không thể nào với tới để cố mở trói được . Có thể nói là tôi đang chảy dãi rất nhiều qua cái bịt miệng, may mà cái thứ chúng dùng để nhét vào miệng tôi mềm nên tôi cũng không bị ngạt. Nhưng tôi cũng không thể nói là may được, vì nó cũng chẳng khiến tôi thoải mái hơn tí nào.<br />Sói Trắnghttps://www.blogger.com/profile/08228317327247222069noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-28397726810068396012013-07-28T07:01:39.580-07:002013-07-28T07:01:39.580-07:00Khi còn là sinh viên, tôi làm việc buổi tối tại kh...Khi còn là sinh viên, tôi làm việc buổi tối tại khách sạn N&M. Chính xác là buổi khuya mới đúng vì tôi làm việc từ 10g tối đến tận 6g sáng. Tôi được trả lương 8 tiếng dù 1/2 thời gian đó toàn ngủ và sau khi hết ca còn được sử dụng hồ bơi khách sạn miễn phí. Điều đó không tuyệt sao, vừa có tiền vừa có thời gian cho việc học mà không lo bị ảnh hưởng.<br /> <br /> Chúng tôi đóng cửa ở sảnh lúc 11g khuya và nếu công việc của tôi đã làm xong thì có thể ngã lưng nghỉ trên tấm nệm mỏng ở phòng giặt ủi. Thú thật là rất ít khi có việc vào thời điểm đó nên thường tôi xem phim 1 lát rồi lăn ra ngủ<br /> <br /> Phòng giặt ủi nằm ngay bên phải hành lang sảnh chính và có 1 tấm kính to dọc lối đi vào phòng.Phòng nhỏ và khá tối chỉ có mỗi cái đèn vàng, một máy giặt to, một bàn xếp để ủi đồ, vài cái kệ nhưng vẫn đủ chỗ để trải tấm nệm. Bên trong phòng còn có 1 cánh cửa khác giống các cánh cửa trong phòng khách sạn và cánh cửa này dẫn ra ngoài ngõ sau khuôn viên khách sạn<br /> <br /> Vào một đêm tháng Tư – tôi còn nhớ là vì chỉ vài ngày sau là đến sinh nhật mình – tôi lên giường như mọi khi (tôi thường ngủ rất say, vậy nên cũng may là cái chuông cửa chỉ đặt cách đầu tôi vài inch) Tôi đang ngáy o o thì chợt cảm giác có cái gì đó trùm lên mắt mình. Hai tay tôi bị kéo ra sau và có cái gì đó bị tống vào mồm tôi.<br />Sói Trắnghttps://www.blogger.com/profile/08228317327247222069noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-90784180019056054102013-07-27T06:21:15.800-07:002013-07-27T06:21:15.800-07:00So great, Thanks Bác Nguyen Vu nhiều và sẵn tiện h...So great, Thanks Bác Nguyen Vu nhiều và sẵn tiện hỏi còn part nào nữa hk hihiAnonymoushttps://www.blogger.com/profile/11806334193759909766noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-60241113632360624612013-07-27T01:50:30.409-07:002013-07-27T01:50:30.409-07:00album của mình đây, share cho ae
http://s1333.pho...album của mình đây, share cho ae<br /><br />http://s1333.photobucket.com/user/thanhvu_st_140993/media/1102252012922b99c8f38a1afc_zps58d2b837.jpg.html?sort=3&o=0Sói Trắnghttps://www.blogger.com/profile/08228317327247222069noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-85445360500603462632013-07-27T01:46:15.939-07:002013-07-27T01:46:15.939-07:00Bất ngờ hơn, Trinh lấy một sợi lây khác trói luôn ...Bất ngờ hơn, Trinh lấy một sợi lây khác trói luôn Yến lại trước sự bất ngờ của tất cả chúng Hân, Yến bị trói giống hệt như Trang vậy, Yến vũng vẫy tỏ vẻ không hài lòng thì bị Trinh đánh vài cái vào mông<br />Sau đó Trinh tháo khăn bịt miệng cho tất cả, xong tìm một chiếc ghế khác tự trói mình giống như Hân<br /><br />http://i1333.photobucket.com/albums/w629/thanhvu_st_140993/180752pdzzfwqqq5sesfzf_zpsdee8c73c.jpg<br /><br />Thế là bây giờ có 5 ngườ đang bị trói trong phòng ngủ của Hân, thật không thể tin được<br />Nữa tiếng sau, Trinh tự cởi trói cho mình, Hân,Thi, Trang và Yến. Hân đi vào trong và pha 5 ly nước ra, Thi hỏi: bạn còn bỏ thuốc ngủ không đó, nãy bạn thật là…rồi cười tươi với Hân, họ cười nói vui vẻ về bondage, sau khoảng 1 tiếng, 4 người họ ra về, không quên cám ơn và trả Hân 3 bộ áo dài họ đã mượn.<br /><br /><br /><br /><br /><br /><br /><br /><br /><br /><br /><br />Sói Trắnghttps://www.blogger.com/profile/08228317327247222069noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-85598783260643841392013-07-27T01:46:07.822-07:002013-07-27T01:46:07.822-07:00Sau đó Hân vào trong mở tủ áo lấy một bộ dái dài ...Sau đó Hân vào trong mở tủ áo lấy một bộ dái dài trắng, đi tắm rửa sạch sẽ rồi mặc vào, Hân vào phòng ngủ và thấy nạn nhân của mình, Thi vẫn chưa tỉnh, Hân bèn dùng một chiếc ghế kéo lại sát giường, lôi ra một mớ dây thừng và tự trói mình lại, đầu tiên Hân trói 2 cổ chân lại với nhau, rồi dùng 1 sợi dây ngắn trói chặt vào thanh sắt ngang để chân không nhúc nhích được, sau đó trói tiếp đến đùi, Hân không muốn trói tà áo chung nên kéo sang 1 bên, sau khi trói chân xong Hân mới kéo lại phủ lên đùi, tiếp theo trước khi trói tay, Hân nhét một miếng lụa vào miệng và bịt băng keo bên ngoài, dùng một sợi dây trói phần eo sát vào ghế, rồi đến phần ngực, Hân siết chặt để phần ngực nhô căng ra, cuối cùng Hân trói 2 cổ tay mình lại, 10p sau Thi tỉnh dậy, cô ấy hơi giật mình nhưng khi thấy Hân kế bên, cô ấy liền hiểu ra mọi chuyện và nằm yên. <br /><br />http://i1333.photobucket.com/albums/w629/thanhvu_st_140993/20120724_4a8dd98ca2d5894ce06fp1lmcATC5XQh_zpsd685033e.jpg<br /><br />Hân ngồi khoảng 20p thì họ qua đến, Trang bấm chuông cửa nhưng không ai trả lời bèn gọi to: Hân ơi bạn có ở nhà không, Hân la um um khiến Thi bật cười. Rất nhanh họ phát hiện ra là cửa không khoá, vì Hân cố tình cho họ phát hiện ra chúng Hân đang bị trói mà, họ vào nhà và nghe tiếng chúng Hân kêu trong phòng ngủ, họ bước vào, mỉm cười khi thấy tình cảnh của chúng Hân hiện tại<br />Trong 3 người họ, Hân nhận ra được Trang, cô ấy mặc một bộ váy công sở, chắc cả 3 người họ làm chung một công ty, vì họ mặc đồ khá giống nhau, Trang tiến đến tháo miếng băng keo của Hân, lôi miếng lụa thấm đầy nước dãi ra<br /><br />http://i1333.photobucket.com/albums/w629/thanhvu_st_140993/1-11122P10039_zps49c4aa9c.jpg<br /><br />Trang: hi, chào bạn, bạn tự trói mình à, không chặt đâu, để mình giúp bạn nhé<br />Cô ấy siết chặt dây trói cổ tay Hân lại,thế là hết thoát thân, bên cạnh Hân, Thi vẫn đang bị trói và bịt miệng<br />Trang: à để mình giới thiệu, đây là Yến và đây là Trinh<br />Yến là một cô gái xinh đẹp và có một thân hình khá chuẩn, Trinh thì khá xinh tuy nhiên không bằng Yến, bù lại thân hình còn chuẩn hơn<br />Hân: chào 2 bạn<br />Yến + Trinh: chào bạn, hihi<br />Hân: à các bạn vào nhớ khoá cửa nha, kéo rèm lại luôn kẻo ai thấy thì khổ<br />Trinh: yên tâm mình đã khoá rồi<br />Hân: hi các bạn muốn chơi không, mình còn vài bộ áo dài trong tủ, các bạn có thể mặc nó<br />Họ đồng ý và lấy ra ba bộ áo dài, Trinh lấy ra một bộ màu vàng, còn Yến thì lấy bộ màu đỏ và Trang thì chọn một bộ màu trắng giống Hân<br />Trang: Yến, Trinh nè, chúng ta sẽ chơi kéo búa bao (miền nam kiu là u xìm hay u sìm gì đó), người thắng sẽ thoát, và 2 người thua sẽ chơi với nhau xem ai bị trói trước.<br />Yến, Trinh đồng ý và u sìm, kết quả Trinh thắng, Yến và Trang phải đấu “sinh tử” với nhau<br />Lượt đầu Yến thắng, Trang lấy dây trói 2 cổ chân của Trang lại<br />Lượt thứ 2 Yến vẫn thắng, thế là cặp đùi của Trang nhanh chóng chung số phận<br />Lượt thứ 3, thần may mắn vẫn đứng về phía Yến, một chiếc vớ da được nhét vào miệng Trang, Trang kêu lên ưm ưm<br />Lượt thứ 4, Trang cuối cùng cũng thắng 1 lần, 2 cổ chân Yến bị Trinh trói lại<br />Lượt thứ 5, Trang lập double kill, Trinh lấy dây trói cặp đùi Yến lại giống Trang<br />Lượt thứ 6, Yến thắng và Trinh xé ra một miếng băng keo, bịt miệng Trang lại, nếu thua lần nữa Trang sẽ bị trói luôn tay và thua cuộc<br />Lượt thứ 7, Trang thắng, Trinh bóp và nhét vớ da vào miệng Yến<br />Lượt thứ 8, Trang lại thắng, Trinh mỉm cười và bịt miệng Yến bằng một miếng băng keo<br />Wow, lượt quan trọng nhất, Hân và Thi hồi hộp xem ai sẽ bị trói<br />Lượt thứ 10, Yến ra kéo còn Trang ra bao, tay Trang nhanh chóng bị Trinh kéo ra sau lưng, trói chéo lại, quấn vài vòng quanh ngực<br /><br />http://i1333.photobucket.com/albums/w629/thanhvu_st_140993/1-120115235111-50_zps7cf8cfc7.jpg<br /><br />Sói Trắnghttps://www.blogger.com/profile/08228317327247222069noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-10198385585961195472013-07-27T01:45:22.407-07:002013-07-27T01:45:22.407-07:00Cô ấy tên là Hân, một cô gái thích bị trói, nhưng ...Cô ấy tên là Hân, một cô gái thích bị trói, nhưng không thích bị tra tấn hay làm đau quá mức. <br /><br />http://i1333.photobucket.com/albums/w629/thanhvu_st_140993/223716ytmt0q2sptwntgtd_zps3cc3cb36.jpeg<br /><br />Lần trước, sau lần trải nghiệm thú vị khi bị bắt cóc cùng với một cô gái lạ, Hân về nhà lên các trang web tìm thêm các tư thế trói mới để thay đổi, cô gái lần trước bị trói cùng Hân hẹn rằng 1 tuần sau cô ấy sẽ đến để lấy lại bộ áo dài tím(đoạn này ai không hiểu thì vào phần đầu coi lại nhá), với chiếc cd, Hân đã coi lại ít nhất là 10 lần rồi, không ngờ lúc Hân bị trói lại xinh đẹp thế, thật gợi cảm, trong cd họ còn quay cả clip nữa, ngoài cd ra họ còn kèm theo một mẩu giấy ghi tất cả các số đt.<br /><br />http://i1333.photobucket.com/albums/w629/thanhvu_st_140993/1I24U0B-0_zps3172bb84.jpg<br /><br />Hôm đó Hân đang ở nhà coi tv thì chuông cửa reo, Hân bước ra thì thấy cô gái bị trói cùng Hân lúc trước đang đứng đợi, Hân liền mời cô ấy vào nhà, cô ấy giới thiệu mình tên là Thi. <br />Hân: bạn vào nhà đi<br />Thi: cám ơn bạn, nhà bạn thật là đẹp<br />Hân: thank nhé, à bạn ngồi chơi, để mình đi pha nước cho bạn, à mà để mình trả bạn bộ áo dài, mình đã giặt sạch rồi<br />Hân lấy bộ áo dài tím ra và trả cho cô ấy rồi vào trong pha nước, khi đang pha thì Hân nảy ra một ý định mới, Hân bèn gọi với ra: Thi ơi bạn mặc bộ áo dài lại cho mình xem đi<br />Thi: ùm để mình mặc lại<br />Ở trong đây Hân bỏ vào ly nước của Thi một viên thuốc ngủ, khuấy đều rồi mới đem ra, khi ra đến thì Thi đã mặc xong bộ áo dài, trông cô ấy thật đẹp và gợi cảm, áo dài ôm sát theo từng đường cong trên cơ thể, sau khi cô ấy uống thì Hân bắt chuyện để cho thuốc ngấm dần dần<br />Hân: hi lần trước bị bạn phát hiện rồi trói lại, mình sợ quá, sợ bạn bắt cóc, làm hại mình<br />Thi: hihi, tại bạn trói mà áo quần thẳng tinh tươm quá mới bị mình phát hiện đó, mình cũng tự trói mình lại mà.<br />Hân: Ăn cắp chiêu trói tay của mình nữa, à sau bạn biết mình tự trói<br />Thi: hihi chúng mình thành lập hội bondage nữ này được 1 năm rồi, tại vì có sỡ thích chung đó, làm quen cũng được 14 người rồi, bạn là 15 đó, cô gái thứ ba cởi trói dắt mình và dắt tụi mình lên xe chở đi tên là Mai.<br />Cô ấy đang nói thì bắt đầu nhíu mắt lại, có lẽ thuốc đã ngấm, và không bao lâu sau Thi ngã ra ghế salon, Hân dìu Thi vào phòng, đặt lên giường và tháo cút áo ngay cổ ra cho dễ thở, Hân mở tủ lôi ra 2 sợi dây, một cuộn băng keo đen cùng với một chiếc vớ da, Hân trói 2 cổ tay Thi lại rồi kéo thẳng trói lên đầu giường, sau đó trói tới 2 cổ chân, rồi bóp miệng Thi, lấy vớ da nhét vào miệng rồi dùng băng keo đen bịt phía bên ngoài.<br />Hân bước ra phòng khách và điện cho Trang, một cô gái trong số họ<br />Trang: alo, ai đó<br />Hân: chào bạn, mình là cô gái mặc áo dài trắng bị các bạn bắt trói hồi tuần trước đó, nhớ không…<br />Trang: à hihi, nhớ, nhưng hôm đó mình bị trói tay, rồi bị bịt miệng bằng ballgag nữa không chào bạn được<br />Hân: à thì ra cô gái bị trói đứng là bạn, hihi, hân hạnh làm quen, mình là Hân, à bạn có rảnh không, qua nhà mình chơi đi, nhà mình ở số xx, đường xyz<br />Trang: ok hihi, mà mình đang ở với 2 người trong nhóm nè, chúng mình qua luôn được không<br />Hân: được chứ, đông vui mà, à bạn có biết Thi không<br />Trang: biết chứ, Thi là bạn thân mình đó<br />Hân: hi Thi đang bị mình trói trên giường nè, các bạn qua cứu Thi đi<br />Trang: ok nữa tiếng nữa kết thúc làm việc chúng tớ qua.<br /><br />http://i1333.photobucket.com/albums/w629/thanhvu_st_140993/1-120115235111-50_zps7cf8cfc7.jpg<br /><br />Sói Trắnghttps://www.blogger.com/profile/08228317327247222069noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-77460133871702643202013-07-26T23:50:53.726-07:002013-07-26T23:50:53.726-07:00nếu xong thì chiều mình sẽ post bài ở bài phía trê...nếu xong thì chiều mình sẽ post bài ở bài phía trên nha, bài kỹ thuật shibari gì đó, đang có 22 bình luận đó, chào thân ái và quyết thắngSói Trắnghttps://www.blogger.com/profile/08228317327247222069noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-76872210068605758492013-07-25T22:04:06.337-07:002013-07-25T22:04:06.337-07:00Oh no, tại sao đến lùc muốn đọc lại không có nhỉ.....Oh no, tại sao đến lùc muốn đọc lại không có nhỉ... Hôm bữa có 1 bạn nữ pm mình hỏi về bondage.. Trong lòng cứ như là có mùa xuân mình cũng giải thích hết trơn hết trội, em ấy đề nghị xem hình và xem xong thế là em ấy phán 1 câu thật là "khùng" xong chạy mất tiu chẳng còn liên lạc gì đc hixhixAnonymoushttps://www.blogger.com/profile/11806334193759909766noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-75715461938295945052013-07-25T21:44:58.598-07:002013-07-25T21:44:58.598-07:00hết ý tưởng cmnr
hết ý tưởng cmnr<br />Sói Trắnghttps://www.blogger.com/profile/08228317327247222069noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-47726265759181897122013-07-25T07:54:21.437-07:002013-07-25T07:54:21.437-07:00Bác Nguyen Vu đâu rồi taBác Nguyen Vu đâu rồi taAnonymoushttps://www.blogger.com/profile/11806334193759909766noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-11913157620246603602013-07-24T00:20:43.820-07:002013-07-24T00:20:43.820-07:00ai co ac Uploaded.net premium khong cho minh muon ...ai co ac Uploaded.net premium khong cho minh muon tiAnonymoushttps://www.blogger.com/profile/04562392615542377225noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-43237872666913469762013-07-23T07:22:15.406-07:002013-07-23T07:22:15.406-07:00youtube.com
myvideo.de
planetsuzyyoutube.com<br />myvideo.de<br />planetsuzyAnonymoushttps://www.blogger.com/profile/12285569627230263119noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-86166076263479475672013-07-23T07:19:25.590-07:002013-07-23T07:19:25.590-07:00Co ai biet web nao cho tai clip boundage free khon...Co ai biet web nao cho tai clip boundage free khong chi voi?Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/04562392615542377225noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-11937683094517129862013-07-23T06:53:52.932-07:002013-07-23T06:53:52.932-07:00Chém gió như thế cũng hay lắm rồi, mình đang mong ...Chém gió như thế cũng hay lắm rồi, mình đang mong đọc tiếp nè bác Nguyen Vu ơi Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/11806334193759909766noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8438843913191836609.post-23383868220571938412013-07-23T06:42:04.520-07:002013-07-23T06:42:04.520-07:00=(( vãi cái chém gió ^^ tưởng thiệt thì sướng =(( vãi cái chém gió ^^ tưởng thiệt thì sướng Anonymousnoreply@blogger.com