Truyện: Phi vụ bắt cóc bất ngờ... (pt1)
14
Khi còn là sinh viên, tôi làm việc buổi tối tại khách sạn N&M. Chính xác là buổi khuya mới đúng vì tôi làm việc từ 10g tối đến tận 6g sáng. Tôi được trả lương 8 tiếng dù 1/2 thời gian đó toàn ngủ và sau khi hết ca còn được sử dụng hồ bơi khách sạn miễn phí. Điều đó không tuyệt sao, vừa có tiền vừa có thời gian cho việc học mà không lo bị ảnh hưởng.
Chúng tôi đóng cửa ở sảnh lúc 11g khuya và nếu công việc của tôi đã làm xong thì có thể ngã lưng nghỉ trên tấm nệm mỏng ở phòng giặt ủi. Thú thật là rất ít khi có việc vào thời điểm đó nên thường tôi xem phim 1 lát rồi lăn ra ngủ
Phòng giặt ủi nằm ngay bên phải hành lang sảnh chính và có 1 tấm kính to dọc lối đi vào phòng.Phòng nhỏ và khá tối chỉ có mỗi cái đèn vàng, một máy giặt to, một bàn xếp để ủi đồ, vài cái kệ nhưng vẫn đủ chỗ để trải tấm nệm. Bên trong phòng còn có 1 cánh cửa khác giống các cánh cửa trong phòng khách sạn và cánh cửa này dẫn ra ngoài ngõ sau khuôn viên khách sạn
Tại thời điểm đó tôi đang học năm nhất và là vận động viên bơi lội của trường. Dù không điển trai nhưng thân hình kiện tướng bơi lội cũng thu hút không ít các nàng trong trường
Vào một đêm
tháng Tư – tôi còn nhớ là vì chỉ vài ngày sau là đến sinh nhật mình – tôi lên
giường như mọi khi (tôi thường ngủ rất say, vậy nên cũng may là cái chuông cửa
chỉ đặt cách đầu tôi vài inch) Tôi đang ngáy o o thì chợt cảm giác có cái gì đó
trùm lên mắt mình. Hai tay tôi bị kéo ra sau và có cái gì đó bị tống vào mồm
tôi.
Tôi giật
mình tỉnh dậy, nhưng mọi thứ đã quá trễ. Một giọng nói trầm, khàn rỉ vào tai
tôi : “Liệu hồn thì giữ yên lặng và đừng có mà giở trò!” Tôi cứng cả người. Tôi
thậm chí còn chẳng biết điều gì đang xảy ra.
Sau một hồi
định thần, tôi nghĩ rằng nhà nghỉ đang bị cướp, và bọn cướp đã tìm thấy tôi.
Nhưng bọn chúng không biết rằng lẽ ra chúng cứ nên để yên cho tôi ngủ vì có lẽ
tôi sẽ ngủ say như chết mà chẳng hay biết gì.
Giờ thì tôi
cảm thấy dây thừng quấn khắp người mình. Dây siết cổ tay, cổ chân, đầu gối, cùi
chỏ và cả quanh ngực tôi.
Có cảm giác
như chúng đã dùng băng dính thể thao quấn nhiều vòng quanh đầu và cằm để giữ
cho cái thứ mà chúng đã nhét vào miệng tôi đừng rơi ra. Và chúng cũng bịt mắt
tôi bằng thứ ấy nữa.
Có vẻ như bọn
chúng là cướp thật sự, còn tôi bây giờ đã đủ tỉnh táo để bắt đầu cảm thấy sợ
run người.
Cái giọng ồm
ồm khi nãy lại thì thào : “Mày cứ nằm yên đó, đừng có giở trò thì mày sẽ không
bị gì, mày nghe chứ hả?”
Tôi cố rên
một tiếng “có” để rồi bị vỗ một cái đau điếng vào ngực - “tao nói là câm miệng,
không một tiếng động nào hết” – giọng nói đó lại vang lên.
Tôi có thể
cảm thấy nhiều cánh tay đang trói tôi lại, rồi sau đó nghe và cảm nhận được
băng dính đang được sử dụng đến. Rõ ràng rằng bọn chúng muốn đảm bảo là có đủ
thời gian để vơ vét và chuồn đi trước khi tôi thoát được và gọi cảnh sát. Tôi
chỉ mong rằng bọn chúng không nổi điên rồi quay sang trút giận lên tôi khi biết
rằng chúng tôi chỉ còn giữ một ít tiền mặt mà thôi.
Tôi nghe tiếng
cánh cửa dẫn ra hành lang kêu lên ken két rồi có những tiếng nói xì xào ngoài
đó. Mỗi phút trôi qua tôi càng cảm thấy sợ thêm. Rủi có khi nào chúng quyết định
thủ tiêu tôi luôn không, chỉ vì tôi không có nhiều tiền. Cánh cửa lại rên lên
và những người đó trở vào. Tôi nghe tiếng rù rì rồi chợt cảm thấy mình bị nhấc
bổng lên không, bị quẳng lên vai một trong bọn chúng rồi bất chợt cái lạnh của
màn đêm phả lên mặt tôi.
“Bọn này định
làm gì mình đây?”
Tôi biết là
mình chẳng đáng giá bao nhiêu. Bọn chúng có đòi tiền chuộc thì cũng sẽ chẳng có
ai mà trả cho chúng.
Lúc này tôi
sợ hãi tới mức muốn khóc thét lên, muốn vùng bỏ chạy nhưng rốt cuộc, tôi biết
mình chẳng có lựa chọn nào.
Tôi nghe
như tiếng cửa xe mở và bọn chúng đặt tôi ngồi lên ghế. Chúng quấn thêm nhiều
dây quanh người tôi và cái ghế tôi đang ngồi, đến mức tôi thậm chí tôi không thể
cử động được nữa. Và bản thân tôi cũng đang rất sợ hãi. Có lẽ tốt nhất là nên
nghe lời bọn chúng.
Giọng nói
đó lại cất lên: “Tốt lắm nhóc. Chỉ cần mày đừng có giở trò thì mày sẽ không bị
gì hết” – Rồi lập tức tôi cảm thấy có cái gì đó chụp vào tai mình.
Chiếc xe bắt
đầu chuyển bánh, trong khi tôi ngồi đó, bị trói cứng vào ghế, không thấy, không
nghe, không rên la hay cử động gì được. Cố gắng kìm nén để không òa khóc vì sợ,
tôi nghĩ không biết người thay ca sáng hôm sau cho tôi có thắc mắc khi tôi
không có ở đó và đi gọi cảnh sát hay không, hay là lại bỏ qua và cho rằng tôi
đã bỏ về sớm.
Chuyến xe
kéo dài như cả thế kỉ. Tôi bắt đầu nghĩ rằng, liệu có phải chúng đang đem tôi đến
một nơi nào đó rồi giết luôn hay là tính hãm hiếp tôi rồi giết, hay là chúng
đang tính bán tôi làm nô lệ da trắng. Hay may mắn hơn, có lẽ chúng chỉ định quẳng
tôi ở một chỗ hoang vắng nào đó thôi, để tôi không thể kể cho ai nghe được về
chúng. Nhưng tôi chỉ nghe được giọng nói, tôi thậm chí còn không biết chúng có
bao nhiêu tên, thì làm sao tôi biết chúng trông như thế nào được.
Tôi ước gì
mình có khả năng nghe tiếng động cơ để đoán biết loại xe chúng đang lái như một
người bạn của tôi. Tôi cố gắng thử lắng nghe, ngửi mùi hay tìm bất kì yếu tố
nào để có thể còn báo cảnh sát. Nếu tôi còn có cơ hội làm điều đó.
Chiếc xe vẫn
tiếp tục chạy và tôi càng ngày càng sợ hơn.
Chúng đã quấn
chồng băng keo lên dây trói khiến tôi không thể nào với tới để cố mở trói được
. Có thể nói là tôi đang chảy dãi rất nhiều qua cái bịt miệng, may mà cái thứ
chúng dùng để nhét vào miệng tôi mềm nên tôi cũng không bị ngạt. Nhưng tôi cũng
không thể nói là may được, vì nó cũng chẳng khiến tôi thoải mái hơn tí nào.
To be continued....(Bài này do bạn của Phong dịch tặng cho blog nhưng dịch chưa hết :D)
bóc tem cho anh nhá. từ gần 3h mà chưa có ai vào hixxx............
ReplyDeleteTruyện có xu hướng dở dang và sẽ chẳng tiếp tục :))
ReplyDeleteTruyen nay chak sang nam moi co phan 2. May truyen kieu nay a Phog post nhju wa wen roj . 100% ko co phan 2 dau. Mn ko phaj chò.
ReplyDeleteỌc, bắt trói quánh đòn hết bây giờ
ReplyDeleteTại nhiều việc nên anh quên thôi mà hehe
Truyện này đảm bảo có típ Pt2 yên tâm :D
em là lính mới, cũng rất thích chơi bondage và đặc biệt là mummy với zentai, anh phong có truyện zentai thì úp lên nha thanks trước
Deletetruyen hay do anh phong mong doi toi phan 2
ReplyDeleteEm thích câu truyện bondage vể con gái hơn là câu chuyện bondage về con trai anh Phong ạ
ReplyDeleteBan nay cùg sõ thich voi mih. I like bondage girl.
ReplyDeletenhưng em thích bondage nam cơ. mấy anh làm gì em nào????
ReplyDeleteKệ em
Deleteminh thich mac do girl khi bi troi bi hanh ha co ai giong minh ko
ReplyDeleteCó
ReplyDeleteCho bn mặc áo lá lửng vs quần lót satin rồi mặc yếm ngủ vào rồi nhét 2 cái quần lót satin vào miệng bn rồi bịt lại bằng vớ
ReplyDeleteMình cũng thích kiểu giống như bạn bên trên
ReplyDelete