Truyện: Sự cố thú vị lúc selfbondage
21
Tôi sống trong 1 tòa nhà nhỏ ở một thành phố cũng chả bự mấy. Tôi đã tự trói mình rất nhiều năm. Tôi biết không ít người thích bị trói trong tư thế "trần như nhộng" nhưng tôi thì lại thích bị trói với đầy đủ áo quần trên người, đặc biệt là khi tôi mặc áo sơ-mi và đeo cà-vạt; như vậy trông sẽ thật tế hơn. Lúc ấy trông tôi sẽ giống như là nạn nhân của một vụ bắt cóc hay một vụ trộm cướp nào đó. Tôi thích cài cúc áo ở viền cổ và thít chặt cà-vạt; cảm giác có gì đó quanh cổ thật không thoải mái nhưng mang lại cho tôi cảm giác phấn khích kì lạ khi chơi bondage.
Hôm đó, tôi đã quyết định chấm dứt trò selfbondage (tự trói) tẻ nhạt này và biến nó thành thứ gì đó thật tế hơn, mạo hiểm hơn,... Tôi sẽ cố tình để hàng xóm phát hiện ra tôi đang bị trói. Tôi chọn phòng giặt đồ ở dưới tầng hầm của tòa nhà làm địa điểm cho kịch bản kinh thiên động địa này. Khoảng giữa trưa hôm đó, tôi mặc áo sơ-mi mỏng màu trắng và quần ka-ki màu cà-phê sữa. Kế đó tôi đeo chiếc cà-vạt vải màu đỏ rượu. Sau khi sửa soạn xong, tôi xuống phòng giặt đồ với mớ dây thừng và vài cái khăn quàng cổ bằng vải. Lúc ấy phòng giặt đồ vắng tanh không bóng người, thật ra người dân trong tòa nhà rất hiếm khi xuống đây vào giờ này. Tôi bật công tắc máy giặt lên và nghĩ rằng tiếng máy giặt sẽ át đi tiếng động mà tôi có thể gây ra trong lúc chuẩn bị cho "vụ cướp giả định" của mình. Tôi xem xét xung quanh và thấy vài ghế ăn cũ được xếp xó vào gốc tường nên tôi chọn lấy 1 cái chắc nhất (hy vọng nó sẽ không bị gãy lúc tôi vùng vẫy) và đặt ngay sát bên tường của lối ra vào, khuất bóng cửa chính.
Đầu tiên tôi trói 2 cổ chân thật chặt lại. Sau đó tôi trói 2 chân lại ngay phía trên đầu gối. Chiếc ghế này có 1 thanh gác chân ở ngay 2 chân trước của ghế, quả là 1 chỗ lý tưởng để trói chân vào đấy. Tôi dùng 1 sợi dây ngắn và trói 2 cổ chân vào đó, cố buộc thật chặt để 2 chân không cục cựa được nhiều. Trước khi trói phần cơ thể phía trên, bạn nhớ phải tự bịt miệng trước đã nhé. Tôi vo tròn 1 cái khăn quàng trắng rồi nhét vào miệng. Vì khăn không quá to nên tôi vẫn có thể khép miệng lại, tôi rất thích cảm giác có gì đó lấp đầy miệng. Nó làm lưỡi hạn chế cử động và khó có thể phát âm chuẩn xác. Sau đó tôi xếp 1 cái khăn quàng màu xám thành 1 đoạn vải có chiều rộng khoảng 9cm. Tôi kéo nó thật căng và quấn quanh miệng mình, cảm giác vải mịn dính chặt vào môi từ mũi đến cằm thật là không gì thích hơn. Tôi bắt đầu trói vài vòng quanh ngực và vòng ra sau lưng ghế để phần trên của cơ thể óp sát vào lưng ghế. Tôi cố quấn dây để sợi dây nằm ngay trên đầu vú của tôi, vậy tôi sẽ cảm thấy phấn khích khi vùng vẫy. Sau khi kéo cho vòng dây chặt hết mức và thắt 2 đầu dây lại, tôi cố xoay nút thắt phía trước ngực ra phía sau lưng. Tôi muốn nếu ai đó bắt gặp tôi như thế này, họ sẽ nghĩ là có ai đó đã trói tôi lại từ phía sau như trong các bộ phím Mỹ. Kế đó, tôi tự bịt mắt bằng 1 cái khăn quàng màu đen. Trước khi trói 2 tay lại, tôi chỉnh lại cà-vạt và thít chặt nó vào cổ. Cuối cùng, tôi lấy 1 sợi dây ngắn và quần thành 1 vòng dây nhỏ 2-3 lớp gì đó vừa đủ để nhét 2 tay vào. Tôi đặt 2 tay sau lưng ghế vào cho vào vòng dây mà tôi vừa làm. Tôi nắm 2 đầu của vòng dây và bắt đầu kéo thật chặt để vòng dây siết chặt 2 cổ tay, rồi tôi thắt nút lại và cố kéo nó thật chặt lần nữa, sau đó tôi nhẹ nhàng thắt thêm 1 nút nữa và thế là xong hehe.
Hôm đó, tôi đã quyết định chấm dứt trò selfbondage (tự trói) tẻ nhạt này và biến nó thành thứ gì đó thật tế hơn, mạo hiểm hơn,... Tôi sẽ cố tình để hàng xóm phát hiện ra tôi đang bị trói. Tôi chọn phòng giặt đồ ở dưới tầng hầm của tòa nhà làm địa điểm cho kịch bản kinh thiên động địa này. Khoảng giữa trưa hôm đó, tôi mặc áo sơ-mi mỏng màu trắng và quần ka-ki màu cà-phê sữa. Kế đó tôi đeo chiếc cà-vạt vải màu đỏ rượu. Sau khi sửa soạn xong, tôi xuống phòng giặt đồ với mớ dây thừng và vài cái khăn quàng cổ bằng vải. Lúc ấy phòng giặt đồ vắng tanh không bóng người, thật ra người dân trong tòa nhà rất hiếm khi xuống đây vào giờ này. Tôi bật công tắc máy giặt lên và nghĩ rằng tiếng máy giặt sẽ át đi tiếng động mà tôi có thể gây ra trong lúc chuẩn bị cho "vụ cướp giả định" của mình. Tôi xem xét xung quanh và thấy vài ghế ăn cũ được xếp xó vào gốc tường nên tôi chọn lấy 1 cái chắc nhất (hy vọng nó sẽ không bị gãy lúc tôi vùng vẫy) và đặt ngay sát bên tường của lối ra vào, khuất bóng cửa chính.
Đầu tiên tôi trói 2 cổ chân thật chặt lại. Sau đó tôi trói 2 chân lại ngay phía trên đầu gối. Chiếc ghế này có 1 thanh gác chân ở ngay 2 chân trước của ghế, quả là 1 chỗ lý tưởng để trói chân vào đấy. Tôi dùng 1 sợi dây ngắn và trói 2 cổ chân vào đó, cố buộc thật chặt để 2 chân không cục cựa được nhiều. Trước khi trói phần cơ thể phía trên, bạn nhớ phải tự bịt miệng trước đã nhé. Tôi vo tròn 1 cái khăn quàng trắng rồi nhét vào miệng. Vì khăn không quá to nên tôi vẫn có thể khép miệng lại, tôi rất thích cảm giác có gì đó lấp đầy miệng. Nó làm lưỡi hạn chế cử động và khó có thể phát âm chuẩn xác. Sau đó tôi xếp 1 cái khăn quàng màu xám thành 1 đoạn vải có chiều rộng khoảng 9cm. Tôi kéo nó thật căng và quấn quanh miệng mình, cảm giác vải mịn dính chặt vào môi từ mũi đến cằm thật là không gì thích hơn. Tôi bắt đầu trói vài vòng quanh ngực và vòng ra sau lưng ghế để phần trên của cơ thể óp sát vào lưng ghế. Tôi cố quấn dây để sợi dây nằm ngay trên đầu vú của tôi, vậy tôi sẽ cảm thấy phấn khích khi vùng vẫy. Sau khi kéo cho vòng dây chặt hết mức và thắt 2 đầu dây lại, tôi cố xoay nút thắt phía trước ngực ra phía sau lưng. Tôi muốn nếu ai đó bắt gặp tôi như thế này, họ sẽ nghĩ là có ai đó đã trói tôi lại từ phía sau như trong các bộ phím Mỹ. Kế đó, tôi tự bịt mắt bằng 1 cái khăn quàng màu đen. Trước khi trói 2 tay lại, tôi chỉnh lại cà-vạt và thít chặt nó vào cổ. Cuối cùng, tôi lấy 1 sợi dây ngắn và quần thành 1 vòng dây nhỏ 2-3 lớp gì đó vừa đủ để nhét 2 tay vào. Tôi đặt 2 tay sau lưng ghế vào cho vào vòng dây mà tôi vừa làm. Tôi nắm 2 đầu của vòng dây và bắt đầu kéo thật chặt để vòng dây siết chặt 2 cổ tay, rồi tôi thắt nút lại và cố kéo nó thật chặt lần nữa, sau đó tôi nhẹ nhàng thắt thêm 1 nút nữa và thế là xong hehe.
Hoàn cảnh của tôi hiện giờ là đang bị trói trên cái ghế cũ, bị bịt miệng và mắt trong phòng giặt đồ không bóng người vào buổi trưa nóng nực. Tôi luôn biết rằng mình có thể "tự giải cứu" một cách dễ dàng (nút thắt này thì xoàn quá). Nhưng nếu ai bất chợt đi vào hẳn sẽ nghĩ ai đó đã trói tôi lại... Có vẻ tôi cũng hơi tự hào vào tài tự trói như thật của mình.
------------------------------------------------
PART 2
Tôi ngồi đấy có lẽ cũng cả giờ đồng hồ; máy giặt cũng đã dừng hẳn và
mọi thứ trở nên im lặng đến phát sợ. Tôi bắt đầu thử cục cựa nhẹ nhẹ.
Cái khăn nhét trong miệng giờ đây đã thấm ướt đầy nước dãi và sợi dây
trói quanh người dường như không lỏng đi chút nào. Tôi bắt đầu cầu cứu
trong tiếng rên rỉ. Không lâu sau, tôi nghe thấy tiếng bước chân bên
ngoài. Rồi tôi nghe thấy tiếng leng keng của xâu chìa khóa và tôi biết
rằng ít phút nữa sẽ có người mở cửa đi vào. Đột nhiên cảm giác rạo rực
bùng lên len lõi cả cơ thể mà trước giờ tôi chưa có cảm giác này bao
giờ. Tôi sắp "được" phát hiện trong hoàn cảnh bị trói và bịt miệng như thế
này. Cánh cửa mở ra, ai đó đã đi vào và mở nắp máy giặt. Tôi vùng vẫy và
cố phát ra tiếng động thật to, "MMMPPPHHH...", người đó bỏ cái rổ giặt
đồ xuống và chẳng nói gì. Rồi tôi nghe tiếng động như là ai đang rảo quanh
chỗ tôi ngồi như đang xem xét gì đó. Cái khăn bịt mắt bị gỡ ra và đứng
trước mặt tôi là gã thanh niên ở lầu 2 - hắn đang mặc quần jean và áo
thun. Cuối cùng anh ta nói:
"Mớ dây này trông gọn gàng và chẳng giống 1 vụ cướp là mấy. Câu bị bịt miệng "kỹ lưỡng" thật và cà-vạt của cậu thì thẳng thớm. Tớ cá là còn có cái khăn tơ nữa nhét trong miệng của cậu nữa"
Thế là tôi gật đầu. Trông tôi khi ấy cứ như 1 tên ngốc mà cách đó vài phút đã tỏ ra vô cùng nguy hiểm. Hắn vòng ra sau lưng và bắt đầu cởi trói 2 tay tôi. Nhưng thay vì thả tôi, hắn nắm chặt 2 lòng bàn tay của tôi lại với nhau rồi trói 2 cổ tay tôi lại.
Sau đó, cậu ta lấy thêm 1 sợi dây khác và trói 2 khuỷu tay tôi lại với
nhau. Thật không thể tin được chuyện đang xảy ra với tôi, không giống
kịch bản mà tôi tự viết ra tí tẹo nào, tôi bắt đầu hoảng lên và ra sức vùng vẫy, gào thét trong vô vọng.
"Cậu thích như vậy hơn đúng ko nào? Bây giờ nếu cậu bị trói như thế này, tớ sẽ tin là ai đó đã trói cậu hahaha."
Gã móc điện thoại ra và gọi
"Chim sẻ gọi đại bàng... Kế hoạch thay đổi, dời cuộc chơi vào tối nay
và ta có khách mời đặc biệt. Gặp nhau ở phòng giặt đồ của tòa nhà trong 1
giờ nữa"
Hắn cúp máy và bắt đầu ngoài. Ra đến cửa, hắn dừng lại, quay mặt về phía tôi, đặt ngón trỏ lên miệng và nói: "Ssssuỵt, im lặng nhé tớ sẽ quay lại ngay"
-------------------------------------------------
PART 3
Cuộc đời tôi sẽ trôi dạt về đâu đây? Tôi vùng vẫy thêm một hồi
nhưng thật vô vọng. 10 phút sau, tên đó quay lại. Thật ngạc nhiên khi
thấy hắn ta đang mặc một áo sơ-mi màu xanh biển đi với cà-vạt màu nâu
sọc xanh sáng và quần tây màu xanh đậm. Và anh ta cũng đang cầm 1 mớ dây
thừng trong tay. Hắn lôi một cái ghế cũ khác đặt đối diện chỗ tôi ngồi.
Hắn ngồi xuống và bắt đầu tự trói chính mình. Gã lôi trong túi quần ra
một cái khăn quàng màu xám lông chuột và tự nhét vào miệng. Sau đó hắn
lấy cái khăn quàng đen mà khi nãy tôi dùng để bịt mắt để quần chặt miệng
mình lại. Hắn còn đánh cắp bí kiếp tự trói 2 tay ra sau lưng của tôi
nữa chứ. Sau đó 2 "nạn nhân" nhìn nhau và bắt đầu vùng vẫy để kiểm tra
độ chắc của dây; kinh hơn nữa là chúng tôi còn thử nói chuyện với nhau
bằng thứ ngôn ngữ của những người bị bịt miệng. Cảm giác bị trói cùng ai
đó thật thú vị.
Khoảng nửa tiếng sau, chúng tôi nghe thấy
tiếng chân bước xuống cầu thang. Cánh cửa mở toạt ra và hình như đó là
người đã nói chuyện trong điện thoại. Anh ta đang mặc áo sơ-mi màu xám,
thắt cà-vạt xám sọc đen.
"Ah há!!! Tối nay sẽ có nhiều trò vui
đây. Bắt đầu nhập tiệc thôi các chàng trai nhưng đầu tiên ta sẽ phải
chịu khó đi xe 1 quãng kaka"
Anh ta cởi trói chân cho "đồng
minh" và dắt hắn lên tầng trên, ngạc nhiên là hắn vẫn bị trói 2 tay sau
lưng và bị bịt miệng. Tôi thậm chí còn không biết bọn họ tên gì nữa! -
"Hắn sẽ mang mình đi đâu?" - Câu hỏi cứ quanh quẩn trong đầu rồi khoảng
vài phút sau, anh ta quay trở lại và cởi trói chân cho tôi. Chúng tôi
rời phòng giặt đồ; đi lên tầng trệt và ra bãi đỗ xe sau tòa nhà (thật
may mắn là không ai thấy tôi trong bộ dạng này). Có một chiếc xe hơi cũ
màu bạc đậu ở đấy và cóp xe phía sau đã được mở sẵn. Khi ra đến xe, tôi
phát hiện gã lúc nãy đang bị trói hogtie trong cóp xe phía sau. Tim tôi
như thót lên vì hoảng hốt và cố gào thét. Anh ta nhanh chóng dùng 1 tay
ôm chặt người tôi lại, còn tay kia bịt miệng tôi lại và từ từ bịt mũi
tôi lại bằng cái bàn tay to tướng đó.
"Cố giữ hơi đi anh bạn... Đừng sợ, chúng ta chỉ định vui chơi 1 lát thôi rồi sẽ thả cậu về y như lúc ban đầu... Đồng ý?"
Tôi có thể làm gì hơn ngoài việc gật đầu đồng ý đây! Sau đó anh ta đỡ
tôi vào trong cóp xe, đặt tôi cạnh gã kia, dùng dây trói 2 chân tôi lại
rồi nối dây từ cổ chân lên cổ tay, đó là kiểu hogtie giống y như người
bạn đồng hành bên cạnh. Hoàn cảnh hiện giờ của tôi là đang bị trói trong
cóp xe cùng với 1 người lạ và bị chở đến nơi mà tôi chẳng biết là đâu.
Nằm trong ấy thật không gì khủng khiếp hơn, mùi máy xe khét kết hợp với
những khúc quẹo cua và thắng đột ngột khiến chúng tôi như đang nhào lộn
trong này (cảm ơn trời vì tôi đã không say xe và ói, nếu không hậu quả
thật khó lường)
Khoảng 20p sau, xe dừng lại và tài xế xuống xe
mở cóp lên. Bất ngờ vài tia sáng lóe lên, một gã khác đang chụp hình
chúng tôi. Những tên khác mặc đồ đen từ trên xuống dưới: quần giả da
đen, áo sơ-mi satin đen bóng và cả cà-vạt cũng đen luôn. Họ kéo tôi ra
trước và khiêng vào bên trong tòa nhà. Đó là một nhà kho chứa hàng lớn
và không có cửa sổ. Họ đặt tôi xuống sàn và ra khiêng "đồng minh" của
tôi vào. Mỗi chúng tôi bị trói vào 2 cái cột kế bên nhau và bọn họ lại
tiếp tục chụp hình. Rồi họ cứ đổi kiểu trói và chụp, đổi kiểu trói và
chụp như thể chúng tôi là người mẫu ảnh vậy. Sau đó họ từ từ tháo lỏng
cà vạt của chúng tôi và cởi vài cúc áo gần cổ rồi lại tiếp tục chụp
hình. Cuối cùng họ lột sạch quần áo trên người 2 chúng tôi ngoại trừ
quần lót. Một gã mặc đồ đen đã tháo khăn bịt miệng của "đồng minh", lôi
cái khăn quàng đã ướt sũng nước dãi bỏ vào bao nilon. Trước khi anh ta
kịp mở miệng nói thì đã bị bịt miệng trở lại bằng một cái muzzle gag/
head harness. Một gã áo đen khác tiến lại gần tôi với túi nilon và tôi
đoán chắc mình sẽ bị tương tự người kia. Và đúng y chóc, khi vừa lấy cái
khăn quàng trong miệng ra, tôi liền bị bịt lại bằng muzzle gag/ head
harness y như người kia. Cuối cùng bọn họ lấy cái bịt mắt bằng da và bịt
mắt chúng tôi lại. Bọn này chắc là thích chụp hình nên chúng tôi lại
phải "làm kiểu" để chụp nữa nhưng cũng không lâu lắm.
Tôi cảm
giác ai đó đang mặc lại áo quần cho tôi mặc dù lúc đó tôi vẫn đang bị
bịt mắt, bịt miệng: áo sơ-mi được mặc vào, cài đầy đủ các cúc áo kể cả
cúc cuối cùng ở cổ, cà vạt thít chặt vào cổ như lúc đầu và cuối cùng là
quần tây được mặc vào. Trước khi tháo bịt mắt ra, tôi bị lại bị trói vào
một cái ghế với 2 tay trói sau lưng. Ngay khi bịt mắt tháo ra, tôi thật
sự ngạc nhiên khi thấy ngay trước mặt tôi, "đồng minh" cũng đang bị
trói trên ghế và mặc quần áo CỦA TÔI. Một giọng nói cất lên "Còn 1 thứ
nữa tụi này vẫn chưa trả lại cho 2 người". Một trong số họ cầm trên tay
bao nilon đựng cái khăn quàng đã ướt của tôi khi nãy, hắn vòng ra sau
lưng tôi và bắt đầu tháo cái muzzle-gag ra. Chưa kịp nói gì, hắn nhét
lại cái khăn quàng vào miệng tôi .Nhưng trước khi tôi kịp phát giác đó
là cái khăn quàng từng trong miệng của "đồng minh" thì họ đã dùng cái
khăn quàng ướt của tôi để quấn chặt miệng tôi lại khiến tôi không thể
nhả ra được . Nếu ai đã từng thử sẽ biết, khăn ướt để ở ngoài 1 lúc sẽ
rất là lạnh khi nhét trở lại. Họ dùng cái khăn quàng khác của tôi bịt
mắt tôi lại.
"Tàn tiệc rồi... Đến lúc phải về nhà". Bọn họ
dẫn tôi ra xe trông bộ dạng như thế đó. Vẫn bị bỏ vào trong cóp xe nhưng
lần này chỉ có mình tôi trong đó. Chúng tôi đi khoảng 20p thì dừng. Họ
dắt tôi đi bộ 1 lúc rồi từ từ đưa tôi bước xuống cầu thang và tôi nghĩ
là mình đã về tới phòng giặt đồ. Tôi lại 1 lần nữa bị trói vào cái ghế
cũ quen thuộc. Một giọng nói vang lên "Tớ chơi rất vui, hy vọng cậu cũng
thế. Tớ có để lại vài thứ cho cậu tiêu khiển. À, và tớ cũng sẽ phải gặp
lại cậu để lấy lại quần áo chứ". Sau đó cậu ta tháo lỏng dây trói ở cổ
tay và bỏ đi. Nói là lỏng nhưng tôi mất cả tiếng đồng hồ để cởi trói.
Khi tôi tháo bịt mắt ra thì thấy 1 đĩa CD để trên đùi với cái nhãn ghi
ngày tháng năm cùng với dòng chữ "Ảnh đẹp". Ôi trời! Tôi thật không thể
đợi lâu hơn nữa để xem nó.
(Dịch và chỉnh sửa bởi PHONG)
Ai thấy hay thì like cho Phong dịch típ đi ;))
hấp dẫn, hấp dẫn
ReplyDeletelót dép hóng chap 2 8->
hay
ReplyDeletehay ghe day
ReplyDeletenhung cho minh hoi nguoi bi troi la nam hay nu vay
dĩ nhiên là nam rồi... áo sơ mi + quần kaki + cà vạt ---> nam
ReplyDeletecó 1 chỗ sai chính tả kìa anh Phong, "Tôi sẽ cố tình để hàng xóm phát hện"
ReplyDeletePart 2, ko dỡ dc =))
ReplyDeleteAnh Phong co chuyen lien quan den nu choi bondage ko. Chu nam choi bondage xem te nhat qua. Xem nu moj hung phan.
ReplyDeleteĐọc truyện nam hay nữ thì cũng như nhau thôi mà em
DeleteEm chỉ cần thay 1 số chi tiết là ra truyện bondage nữ thôi
- thay vì "áo sơ mi" thì em thay thành "áo dài"
- "gã", "hắn" thì thay thành "nhỏ", "con" v..v..
Chứ về cấu trúc truyện thì cũng như nhau thôi
Sẽ ko post truyện liên quan tới bdsm nên nam hay nữ thì cũng như nhau thôi mà :))
mình có 1 đống truyện bondage nè, nhưng mà chỉ toàn tiếng Anh thui, hi hi
ReplyDeletebạn có thể share link cho mình được ko
DeleteSau khi đọc xong part3
ReplyDelete:not-bad:
Dân Mĩ có khác
Truyện hay quá, mà Anh Phong cho em hỏi "những clip từ 40~ của female bondage ko thấy đường link đâu cả. Chưa có update hả anh ? hay đường link có vấn đề ?
ReplyDeleteAnh Phong post tip bai moi di. Lau roi ma anh moi chi post co moi bai nay.
ReplyDeleteLần sau anh Phong post bài nữ nha chứ xem nam thì hơi mất hứng :))
ReplyDeletehay wa,tiếp tục phát huy nhen a Phong,like!! Thanks
ReplyDeleteThanks!! Truyen hay,tinh tiet hap dan bat ngo!.
ReplyDeleteHay That XDXD
ReplyDeleteThanks chu thot'
gja' nku o? VN cug~ dc nku tke nay`
ReplyDeletecái này đọc đã quá đi , đúng kiểu mình thích ^_^
ReplyDeletehixx... e cũng đã từng 1 thời đy tìm thể loại truyện này. nhưng tìm hoài k ra nữa. may ghê bây giờ lại có.... thank a phong nhiều nha
ReplyDeleteMình cũng thích bị trói khi mặc complê, gi lê và đeo cà vạt, với giày tây và 2,3 đôi tất gì đó. Bịt miệng stuff gag nhét ball gag vào trong và quấn băng keo sẽ hay hơn, nhưng cũng thích muzzel gag
ReplyDelete