Truyện: Hành trình lúc nửa đêm

31
Saturday, December 08, 2012
     Tôi đã đọc nhiều rất nhiều những truyện về self-bondage. Và tôi có thể nói cho bạn hay rằng tôi cũng rất khá trò self-bondage. Xin mạn phép kể cho các bạn 1 câu truyện có thật.

     Sở thích bondage của tôi trỗi dậy từ xưa thiệt là xưa, tôi luôn thích thú khi tự chơi self-bondage và luôn tìm cách sáng tạo trong cuộc chơi "tự túc" này. Và rồi một ý nghĩ thoáng qua "Hay là ta thử self-bondage chốn đông người xem sao". Nỗi sợ khi bị bắt thóp quá thật rất rùng mình. Dù vậy chưa lần nào tôi suy nghĩ mình sẽ bị "bắt quả tang", nhưng chuyện đó vẫn có thể xảy ra lắm chứ!

     Tôi đã dự tính chuyện này được 2 tuần rồi. Tôi đã khảo sát địa bàn nhiều lần để chắc chắn rằng kế hoạch của mình sẽ không gặp khó khăn gì. Để tôi kể cho các bạn nghe đại khái về kế hoạch đầy sáng tạo của tôi, đó là tôi "nude vì bondage", trần như nhộng đi bộ từ bờ sông gần cầu Patrik đến công viên Youth mà không bị phát hiện xem như chuyến phiêu lưu của tôi đã thành công, nếu không chắc sẽ xấu hổ chết mất. Lộ trình đó mất khoảng 1 tiếng đi bộ.

      Đó là một buổi chiều thứ 7 tiết trời se lạnh, sau khi tắm rửa sạch sẽ thơm tho, tôi lên phòng thay đồ; tôi mặc áo phong trắng, quần sọt và giầy bata như tôi vẫn thường hay mặc khi chạy bộ buổi tối. Sau đó tôi quay sang chuẩn bị "đồ nghề"; để xem nào 1 cùm chân, 1 còng tay, 1 CB6000s, 1 ball-gag màu đỏ, 1 vòng cổ bằng da màu đen và 1 bộ đồ bình thường gồm áo thun polo màu vàng, quần jean và chiếc áo len cổ tim mỏng màu xanh nhạt. Tôi bỏ chúng hết vào túi balo thể thao của mình và ra xe phóng thẳng đến công viên Youth
 
     Lúc đó khoảng 19g, tôi đỗ xe cạnh 1 cây to cạnh công viên và ngồi chờ đến khoảng 21g thì gần như chẳng còn bóng người nào qua lại; sau đó tôi xuống xe. Tôi rút chìa khóa xe ra và nhét nó cùng với chìa khóa còng tay và cùm chân vào túi quần jean của bộ đồ mà tôi chuẩn bị từ trước và đặt chúng xuống gốc cây. Sau đó tôi lấy lá khô rụng quanh phủ lên để chắc rằng không ai thấy. Tôi cũng thông minh phết đó chứ.
 
     Kế đó tôi chạy ra đường lớn và bắt taxi đi ra cầu Patrik. Đến nơi, tôi bước xuống xe và hít một hơi thật sâu. Cảm giác sắp bước vào cuộc phiêu lưu khiến thật tuyệt vời. Lúc này trên cầu cũng như dọc bờ sông dù vắng nhưng vẫn còn người qua lại. Đến độ khoảng 11g hơn thì đã hoàn toàn vắng người, đèn trên cầu cũng đã tắt, đèn từ các cửa hàng dọc đường đi cũng đã tắt lịm, chỉ còn lại ánh đèn vàng ui ui của các cột đèn dọc ven sông và ở mỗi góc phố của thị trấn. Tôi nghĩ đã đến lúc rồi.
 
     Tôi bắt đầu cởi áo, quần, cuối cùng là quần lót và bỏ chúng vào ba-lô. Trên người tôi lúc này chỉ còn lại đôi giầy thể thao dính chân thôi. Tôi lấy vòng cổ đeo vào cổ, sau CB6000s đeo vào "cậu nhỏ", kế đó tôi lôi cái cùm chân ra và xích vào chân, tiếp đó tôi ball-gag bịt miệng mình lại rồi thử rên lên kêu cứu - cảm giác đó thật tuyệt không thể tả - tôi thật sự thích thú. Sau đó tôi lấy còng tay ra, kéo khóa balo lại và giấu ba-lô cạnh gốc cây. Cuối cùng tôi còng 2 tay mình ra phía sau lưng. Tôi nghĩ bạn có thể tưởng tượng ra hoàn cảnh của tôi lúc này: chân mang giầy bata và bị cùm, tay bị còng ra sau, "cậu nhỏ" đang bị dày vò bởi CB6000s, vòng da thít vào cổ, miệng bị bịt bằng ball-gag và nước bọt đang từ từ nhỉu xuống mà không thể kiềm. Cảm giác bất lực tràn về và chạy xòng xọc qua từng mạch máu trên cơ thể.
 
     Tôi bắt đầu lê những bước đầu tiên băng qua đường. Đi được một đoạn tôi chợt nghe tiếng nói cười từ phía trước và mỗi lúc mỗi lớn. Đột nhiên tôi cảm thấy sợ đến rùng mình khi nghĩ về chuyện mình bị bắt gặp trong bộ dạng này và tay chân tôi bắt đầu run lẩy bẩy. Tôi vội nhìn quanh 2 bên tìm chỗ trốn và chợt thấy thùng rác công cộng to đùng ở phía bên kia đường. Ngay lập tức tôi lấy sức chạy qua đó, tiếng xích chân cứ đánh lên leng keng mỗi khi chạy. Núp vào bên trong khe hỡ phía sau thùng rác, tôi run bần bật, tay chân co quíu lại, mắt nhắm chặt lại và trong đầu không ngừng cầu nguyện để bọn họ đừng phát hiện ra tôi.
 
     Khoảng 10p sau tôi không còn nghe thấy tiếng cười nói của họ nữa, tôi bắt đầu lấy lại bình tĩnh và đưa mặt ra nhìn quanh. Dầu vậy nhưng tim tôi vẫn đập như muốn rớt ra ngoài, có lẽ đó là nhóm trẻ ăn chơi xa đọa ở vũ trường cạnh đây. Tôi đã không tính đến chuyện này, trời ơi tôi chỉ muốn cơn ác mộng này qua nhanh và về nhà ngủ 1 giấc thôi. Còn khoảng 2 dãy nhà nữa và đến công viên Youth, tôi cố đi nép vào trong để tránh ánh đèn đường. Chân của tôi bắt đầu mỏi và đau, 2 tay của tôi bắt đầu tê cứng vì lạnh, miệng khô rang không còn tí nước bọt nào, chỉ có mỗi cổ là ấm, ít ra việc đeo vòng cổ không phải là quyết định sai lầm. Rồi 1 giọng nói vang lên"
     - Anh kia đi đâu!!!
     Tôi đứng hình, người như không còn tí máu và tim như muốn rớt ra ngoài. Tôi từ từ quay lại nhìn xem ai đã gọi mình.
     - Mau kêu xe hơi đến đón tôi mau!!!
     Ra là 1 gã say rượu, gã còn chẳng nhận ra nổi mình đang nói cái gì nữa. Ít ra cũng còn may và tôi thở phào nhẹ nhõm
 
     Cuối cùng tôi đã đến đích - công viên Youth. Tôi đã thành công, đi 1 quãng đường dài mà không bị ai phát hiện, cảm giác đó thích thú kinh khủng. Tôi nhanh chóng nhận ra chiếc xe của mình từ phía xa và cố sức lực cuối cùng chạy đến. Hai tay bị còng phía sau quả thật là bất tiện, tôi chạy đến gốc cây và dùng chân lùa mớ lá khô sang một bên để tìm bộ quần áo.
     - Cái quái quỷ gì thế này!!!... Quần áo của mình đâu cả rồi
     Tôi hoảng hốt, chạy sang các cây cạnh bên để tìm và chỉ nghĩ chắc mình nhầm cây thôi nhưng vẫn không thấy. Chìa khóa cùm chân, còng tay và cả chìa khóa xe đều nằm trong đó. Lúc đó như bị phát điên và tôi chẳng biết phải làm sao và một giọng nói cất lên:
     - Chào cậu bé đi lạc... Bị mất gì à?
     Có lẽ tôi biết vì sao quần áo của tôi lại không cánh mà bay rồi, tôi quay lại và nhìn thấy trước mặc là 1 cô gái trẻ tầm 26, tóc vàng, mặc một chiếc đầm ngắn đỏ, trông thật gợi cảm đang cầm trên tay chìa khóa của tôi. Tôi vẫn gằng giọng và cố nói khi miệng vẫn đang bị bịt bằng ball-gag
    - ...ưa...ui...ìa... óa...
    Nghe thật bi kịch và thảm thương. Cô ả cười hề hề, chẳng nói gì, đi đến mở cửa sau của xe tôi và nói:
    - Nếu anh muốn được thả thì hãy lên xe. Các cậu bé không ngoan thường sẽ bị phạt đấy...
   Tôi cố dùng dằn, đắn đo 1 lúc nhưng các bạn biết đấy, tôi không còn sự lựa chọn nào khác, đành phải leo lên xe. Chắc tôi sẽ bị bắt cóc mất thôi. Nhưng đó lại là một câu chuyện khác.

31 comments:

  1. Sao tới đoạn hấp dẫn lại hết truyện rồj. Ah Phong post phần típ theo đj.

    ReplyDelete
  2. Truyện hay wá post thêm nhiều truyện gay bdsm nữa nha anh

    ReplyDelete
  3. Hay wa nh ơi post phần tiếp đi a

    ReplyDelete
  4. sao noi ma a phong k0 tra loi the

    ReplyDelete
  5. Replies
    1. Cười ruồi ai đóWednesday, December 12, 2012

      Truyện có thể hợp với người này mà không hợp với người khác, Nhưng để tôn trọng sỏ thích riêng của nhau và cũng để giữ hình ảnh lịch thiệp cho mình chúng ta có thể thầm lặng đi ra. Văn hóa ứng xử này bạn đã được học rồi chứ?

      Delete
    2. Nếu bạn không thích, bạn có thể đi ra, và sẽ không ai biết bạn là ai. Bạn không cần phải nói như thế. Hãy văn minh và lịch sự tí đi.

      Delete
    3. Mình cũng ko thít bondage nam lắm nhưng cũng ko tán thành thái độ bất lịch sự của bạn này,đừng xuất hiện nữa nhá

      Delete
  6. Good (y)
    lần đầu thấy chuyện của anh P có nv nữ xuất hiện , mà em thik nữ làm sub hơn

    ReplyDelete
  7. qua hay sao ko co phan tiep >.<

    ReplyDelete
  8. - Sorry mọi người vì cả tuần nay bị bệnh hok có time xem blog để chém gió cùng mọi người
    - Rất vui vì nhiều mem thích bài này. Lúc post cũng hơi e dè vì vụ "nude vì bondage" nhưng xem ra chắc cũng hok sao kaka
    - Có ai có sáng kiến, ý tưởng gì cho "khúc đằng sau" hok? viết cho mọi người cùng đọc đi hehe

    ReplyDelete
  9. Cai nay` Phong phai viet chu.'''

    ReplyDelete
  10. sao truyen nao cung vay het,truyen viet nua chung la het,,ko thay post phan tiep ma post truyen khac,mat hung

    ReplyDelete
  11. kiễu này là gặp ngay con nhỏ Dom :))

    ReplyDelete
  12. Anh Phong cũng dịch lại từ truyện nước ngoài thôi, các bác cứ từ từ, khi nào có phần kế anh ấy sẽ dịch tiếp.
    Phải ko a Phong ?

    ReplyDelete
  13. Thật nhãm nhí, các bạn nên tập sống tự do, tư do ko thích, thích bị trói, đánh, hành hạ, thật bệnh hoạn, tôi khuyên các anh nếu muốn bị trói thì kêu mẹ các anh trói cho các anh, bệnh hoạn biến thái

    ReplyDelete
    Replies
    1. Cám ơn bạn đã có lời khuyên.
      Nhưng trước khi bạn đưa ra lời khuyên ấy, cùng bốn chữ "bệnh hoạn biến thái" bạn có chắc rằng bạn hiểu được hết những góc khuất trong tâm hồn mỗi người không?
      Tâm lí con người nó vô vàn lắm chứ không nhỏ bé và giản đơn như những gì bạn thấy thường ngày đâu. Vừa nhìn thấy một hiện tượng khác bình thường một chút, bạn đã kết luận là bệnh hoạn, là biến thái, có nên không hở bạn?
      Tôi không kết luận về tất cả những người thích bondage, tôi chỉ xin nói về tôi. Tôi thích nó vì khi ấy, tôi được thỏa mãn với tâm trạng rằng mình yếu đuối, rằng mình nhỏ bé, rằng mình cần cần lắm một bàn tay nào đó đến bên mình. Một chút sợ hãi, một chút đợi chờ, một chút hi vọng... cho cái tôi nhỏ bé trong phút giây ấy sẽ gặp sự mạnh mẽ nhất, đủ sức thống trị tôi, đử bản lĩnh để chở che tôi.
      Và đó đơn giản chỉ là phút giây giải trí. Sau đó, tôi vẫn làm việc, vẫn cống hiến. Tôi không trộm cắp, không giết người, cũng chẳng để sở thích riêng của mình phương hại tới bất cứ ai. Vậy bạn làm ơn dùng lí lẽ của người tỉnh táo đường hoàn để giải thích cho kẻ bệnh hoạn, biến thái là tôi biết được tôi sai trái ở đâu, bệnh hoạn biến thái ở đâu không?

      Delete
  14. Em gái ah, em sinh ra vào cái thời chiến tranh chắc hợp lắm đó em, tha hồ được đeo còng tay, tha hồ bị trói,

    ReplyDelete
  15. Tâm lý của các bạn có vấn đề rồi, khoa học đã chứng minh được căn bệnh này, đó là khổ dâm và ác dâm, các bạn hãy nên chuyển hướng cuộc sống minh đi, nên sống lành mạnh, Vậy tôi xin hỏi, bạn hãy gặp bất kỳ 1 ai đó, và bạn nói, tôi muốn bị trói, xem họ có chửi bạn là đồ bệnh hoạn ko. Xin hãy sống lành mạnh, đừng đem những trò phương tây này về làm bẩn văn hóa Việt Nam mà ông cha ta đã gây dựng bao đời nay. Các bạn trẻ ah, tôi lạc vào blog này tôi thật sự rất sợ, vì tại sao lại có những con người như thế này, tôi rất tội nghiệp cho các bạn, xin hãy sống thật lành mạnh.

    ReplyDelete
  16. Cám ơn bạn đã trở lại, đọc và trả lời comment của mình.
    Tôi tôn trọng bạn vì điều đó.
    Tôi mong bạn đừng đánh đồng bondage với khổ dâm và ác dâm. Sau khi bắt gặp blog này, mình với ông xã mình đã có nhiều lần chơi trò này, và không hẳn lần nào cũng dính đến sex. Có những lần đơn giản là để cả hai tìm chút cảm giác cho mọi thứ bớt nhạt. Mình phải đính chính điều này vì có rất nhiều người thích bondage như một lăng kính lạ về cái đẹp (mà chủ blog là 1 ví dụ), mà nếu bạn vẫn cố chấp thích đánh đồng thì cũng ok thôi. Mình tiếp tục nói rõ hơn về những góc khuất tâm lí mình đã đề cập trong comment phía trên nhé.
    Ai mà không có phần con trong góc khuất tâm hồn mình hở bạn. Có những người khi mọi chuyện trong cuộc sống quá dồn ép, họ giải tỏa bằng cách hét lên, đấm đá lung tung vào bao cát, thậm chí là đập phá một số đồ đạc để giải tỏa căng thẳng. Có phải chính thời điểm ấy, người đó đang tìm về cái chất con trong sâu thẳm tâm hồn mình, chất con thích thống trị, lấy cái mạnh làm niềm đam mê, lấy cái mạnh để giải tỏa mọi thứ.
    Cũng có người gặp trường hợp abc gì đó tương tự với người phía trên, họ khóc lóc, đau khổ, trong lúc khóc lóc họ cắn mạnh vào môi họ đến rướm máu, dùng tay cấu vào tay còn lại đến xước thịt da. Bạn thử nghĩ xem, đó có phải là thời điểm mà cái phần con hiện về, phần "con" yếu đuối, thèm được che chở và có chút gì đó theo khuynh hướng phục tùng, bị trị.
    Đó là hai trạng thái, hai khoảnh khắc rất thường gặp trong cuộc sống đúng không. Và tôi tin chắc bạn không cho đó là bệnh hoạn. Trở lại với Bondage, bạn gọi đó là biến thái, là bệnh hoạn, là ghê sợ.. Riêng tôi, tôi nhìn về những ví dụ mà tôi đề cập, những phản ứng tương tự vẫn thường gặp trong cuộc sống, và nhìn về bongdage, cả về khổ dâm và ác dâm mà bạn đề cập phía trên đều đơn giản là những khoảnh khắc cái con hiện về để giải tỏa bớt cho cuộc sống mệt mõi, căng thẳng mà cái chất người đạo mạo hằng ngày phải đối mặt. Như tôi đã nói, ai cũng có phần con và khoảnh khắc trở về đó không có gì là xấu khi nó không làm tổn thương đến người khác, phương hại xã hội. Còn khi đã để phần con chế ngự thì cả những cái mà người ta cho là bình thường trong cuộc sống cũng trở thành bệnh hoạn.
    Sẽ là bệnh hoạn nếu người đập đá bao cát chưa đủ chạy ra đường đâm chém người khác, và sẽ là bệnh hoạn nếu người khóc lóc chưa thỏa lòng nên đập đầu vào tường hay nhảy cầu tự tử gì đó. Và với Bondage, sẽ là bệnh hoạn nếu tự dưng chạy ra công viên kêu anh A, chị B làm ơn trói tôi lại hay để cho tôi trói, sẽ là bệnh hoạn nếu những người yêu bondage dùng tiền bạc, quyền lực để ép buộc người khác giống mình.
    Và với riêng blog này, chúng tôi đã dành cho chúng tôi một góc riêng, để những người yêu bondage cùng vào chia sẻ, nói với nhau về những kinh nghiệm, về cách chơi cho an toàn, những lần chơi bondage thú vị, chúng tôi không ép uổng một ai phải giống mình thì có gì là xấu đâu.

    ReplyDelete
  17. Vậy tôi xin hỏi, bạn hãy gặp bất kỳ 1 ai đó, và bạn nói, tôi muốn bị trói, xem họ có chửi bạn là đồ bệnh hoạn ko?
    Vậy bạn cho rằng cứ đám đông cho rằng A sai thì A nhất định phải sai sao? Sao bạn không hướng đi một góc nhìn khác, đám đông cho A sai đơn giản vì A khác họ. Và cái tôi cố chấp trong đám đông ấy cứ thích đánh đồng khác mình là sai, hoàn toàn sai.
    Đã bao giờ bạn thử nhìn lại về cái đám đông mà bạn là một cá nhân trong đó chưa? Đừng lấy những cái xấu xa mà bạn đang thấy mà bêu rếu. Hãy đi sâu vào từng mảnh đời có những góc khuất tâm hồn, bạn sẽ nhận ra cái cố chấp trong bạn, trong nhiều người đã, đang và sẽ biến thành tội ác đó bạn à!

    ReplyDelete
  18. Tôi thật sự ko muốn đôi co với 1 cô gái như cô, cô cũng thuộc loại bệnh hoạn, thú vui của cô là bondage a`, uh, vậy cô cứ dành hết phần đời còn lại của mình để trói chồng, và để trồng cô trói cô đi, vậy nhé cô gái, cứ trói đi cho thõa thích, nhưng trói chồng cho cẩn thận, ko khéo anh ấy chết rồi ở giá đó cô gái trẻ a`.

    ReplyDelete
  19. tôi khá thất vọng vì comment này. Tôi cho rằng comment này và comment đã tranh luận với tôi trước đó xuất phát từ hai người hoàn toàn khác nhau.
    Còn nếu đúng là một thì thôi, đành tậc lưỡi trách mình nhìn nhầm một nhân cách, bỏ công gõ máy để đối thoại với một đối tượng không dùng chung một thứ ngôn ngữ với mình.
    Chúc bạn luôn vui.

    ReplyDelete
  20. Tôi xin lỗi bạn nhé, thật sự tôi cũng là 1 fan của bondage, tôi ham muốn bondage đến nỗi quên mình là ai, Tôi mấy ngày nay chửi mọi người nhưng thật sự tôi đang chửi tôi, Tôi muốn bỏ bondage, để trở về cuộc sống bình thường như bao người, nhưng tôi ko làm được, cảm giác khao khát được người khác trói tôi lại dường như luôn bên trong tâm trí tôi, liệu tôi có nên từ bỏ nó ko, hay tiếp tục sống với bondage, tôi sợ người thân tôi biết tôi mê bondage, chắc tôi có nước trốn đi quá, cám ơn bạn nhiều nha, bạn giúp tôi cảm thấy rất vui, xin chân thành cảm ơn

    ReplyDelete
  21. Tôi xin lỗi bạn nhé, xin lỗi vì đã xúc phạm bạn, 1 lời xin lỗi chân thành.

    ReplyDelete
  22. Tôi nên làm gì....

    ReplyDelete
    Replies
    1. cho toi gop mot suy nghi nho.
      dung that. de tu bo mot thoi quen rat kho, de tu bo choi bondage cang kho hon. nhung con nguoi van co kha nang vuot len chinh minh, vuot qua moi thoi quen ma minh muon tu bo.
      bondage khong xau. nhung no lai de lam nguoi choi xau hon: khi gap phai nguoi xau, khi no khong che chinh minh, khong cho minh vuot nen chinh minh.
      ban cu binh tinh, khong co gi phai so het. khi minh chong lai no (so thich bondage) thi no lai chong lai minh nhu vay. minh phan ung voi no manh hon thi no cung phan ung manh hon. ke thu cua minh la chinh minh ma.
      cach chong lai no hieu qua nhat la chap nhan no.
      minh se song chung voi no, nhung minh se thong tri no. khong de no chien thang duoc minh. roi thoi gian se la lieu thuoc chua tri cho ban. chuc ban thanh cong.

      Delete
  23. Phức tạp ghê , bác mún bỏ thì cũng khó vì nó thuộc về tâm sinh lí oy

    ReplyDelete
    Replies
    1. tai sao phai bo chu
      vi ban so nguoi khac noi la benh hoan a`
      neu vay thi ban wa yeu duoi
      con neu ban noi bondage ko co loi ji ma chi co hai thi ban da nham
      nhieu nuoc phat trien va nhung nguoi thanh cong tren duong doi
      ho dau phai la sieu nhan
      ho cung chi co cau tao co the nhu chung ta thoi
      tai sao ho co the lam dc nhung viec phuc tap va rac roi ma dau oc ho van tinh tao
      ban noi ho co cach xe street rieng nhu tap the thao hay dai loai nhu vay thi minh xin noi voi ban la minh da thu cach nay roi
      cho du ban co tap nhu the nao di nua thi tam tri ban hay dau oc ban van tap trung vao nhung viec ay
      duy chi co bondage thi co the phan tan tu tuong va lam ban wen di moi thu xung wanh
      minh ko can bik bondage co la benh hoan hay ko
      nhung minh da thu wa va cong viec ko he bi anh huong
      tam tri minh rat thanh than
      va cung ko co ai thua kien minh vi hanh vi nay
      vi minh dau co lam hai ai bao gio
      nhung nguoi cho la benh hoan gia vo wan tam neu that su mun giup do nguoi khac sao ko de lai danh tinh mak phai de nac danh vay

      Delete
    2. Trả cho bác nặc danh ở trên mà , sao trả tui chi , ghi dài + lười đọc nữa =w=

      Delete